THẾ GIAN CỦA
GIẢ TƯỚNG
----------------------------------------
Tác
giả cư sĩ LƯ NHẤT QUANG
Việt
dịch THÍCH THẮNG HOAN
I.- GIẢ TƯỚNG:
“Tướng” là cái ǵ? “Tướng”
chính là tướng trạng của sự vật biểu
hiện nơi ngoài và tưởng tượng ở nơi
trong tâm chúng ta. C̣n “Giả Tướng” là cái ǵ? Chúng ta không
phải thường ngày đă thấy đến như: h́nh
tướng vuông, tṛn, dài, ngắn; sắc tướng đỏ,
xanh, đen, trắng; biểu tướng nhanh, chậm, cười,
khóc; cho đến vô biểu tướng khổ, vui, mừng,
lo mà kể cả con mắt xem không thể thấy. Đây
không phải là “Tướng”
trạng tồn tại nổi bật đó sao?. Tại sao
bảo đây là “Giả Tướng”? Đáp rằng: Nên hỏi
“Giả Tướng” là ǵ? Giả là giả tạo không thật.
Cũng chính là nói sự vật trước xem là thế này,
sau xem là thế kia, chỗ thấy trước một giây
đồng hồ và sau một giây đồng hồ th́ không
giống nhau; trong mỗi sát na nơi chỗ “Không thời
liên tục khu biệt” (nghĩa là nơi không gian, thời
gian, liên lục khu biệt) biến hoá lưu chuyển măi
không ngừng. Chúng ta sở dĩ thấy được các
tướng dài, ngắn, vuông, tṛn..v..v.... đều do khảo sát ngay trong lúc
không gian và thời gian chưa phát khởi. Giả sử các
tướng nói trên đúng là thật tướng th́ vĩnh
viễn không bị chuyển biến. Khẳng định
rằng các h́nh tướng nh́n thấy được trong
thế gian thảy đều thuộc về giả tướng
cả, mà chúng ta lại lầm nhận cho là thật tướng.
V́ thế chúng ta mới bị rơi vào trong thế gian của
giả tướng. Để tránh khỏi sa ngă vào trong thế
gian của “Giả Tướng”, chúng ta trước hết
phải hiểu rơ giả tướng do đâu phát khởi?
“Giả Tướng” chính là do vọng tâm phát khởi. Cũng
giống như mắt bệnh mới thấy đóm hoa (không
hoa) hiện trong hư không, mắt nếu như không bệnh
th́ đóm hoa cũng không hiện. Vọng tâm nếu như
bị diệt th́ thế gian của giả tướng cũng
không cơ hội xuất hiện! Nhưng thấy được
vọng là việc vi tế khó biết; v́ thế chúng ta muốn
quán sát giả tướng của các pháp th́ cần phải
bắt đầu từ ngoại tướng dễ biết.
Nếu hiểu rơ các tướng không phải tướng
th́ đương nhiên bản thể tức là không, khi diệt
được cái thấy th́ vọng tâm tự nhiên dứt!
Cho nên vấn đề căn bản để thảo luận
cũng là bắt đầu từ trong “Giả Tướng”
dễ thấy liền đi phá “Tướng” để diệt
vọng tâm.
II.-
PHÂN VỊ GIẢ:
Sao gọi là
“Phân Vị Giả”? “Phân” là ư nghĩa tách riêng, phân chia, thời
gian. “Vị” là địa vị, vị trí. Cũng chính là nói:
một thứ đồ vật do quan hệ nơi thời
gian và không gian nên không đồng nhau và được sanh ra bởi h́nh tướng
sai biệt. Không khác nào Đồ H́nh (1) biểu thị:
Đồ
H́nh (1) biểu thị:
Ba chiếc
phi cơ trong Đồ H́nh (1) biểu thị: chúng bay trước
và sau không đồng nhau trên không gian, chúng quan hệ khởi
hành bay sớm và muộn trên thời gian, lại hiển hiện
ra h́nh thái lớn và nhỏ của chúng; đây là do “Phân Vị
Giả” sanh ra. Chúng cũng dễ dàng giúp chúng ta biết rơ
chúng thuộc về phân vị giả trên “h́nh sắc”. Có một
số khó biết được, như “Nhan sắc” thường
thấy cũng đều từ Phân Vị Giả sanh ra. Nếu
nói đến sự phát khởi nhan sắc th́ phải cần
bàn đến sự phát khởi từ quang tuyến. Quang
tuyến là loại vật kích thích cảm giác của con mắt,
quang tuyến nếu như không có th́ hoàn toàn không có cảm
giác của con mắt. Chúng ta sở dĩ xem thấy được
tất cả đều nhờ có nhan sắc. Đồ vật
hoàn toàn trong suốt, như không khí là một trong những đồ
vật xem không thấy. Nhân đây trên thực tế con mắt
chỉ có khả năng cảm giác được một
thứ cảm giác sắc. Từ đó một khi nêu ra h́nh
sắc th́ cần phải quan hệ với quang tuyến. Là
cái ǵ khi một cây gậy thọc vào trong nước liền
h́nh thành hiện tượng cong quẹo? Là cái ǵ khi quang tuyến
thấu qua ba lăng kính liền phát khởi hiện tượng
h́nh sắc phân tán làm thành màu hồng, màu cam, màu vàng, màu lục,
màu xanh, màu lam, màu tím? Những hiện tượng đây nơi
trong Vật Lư Học phúc đáp cho là ánh sáng tác dụng khúc
xạ, mà ở nơi Phật Pháp thuyết minh cho là “Phân Vị
Giả”. Tại sao thế? Cần nói rơ lư do này, trước hết từ một
khoản đường thẳng rất đơn giản
đă nói lên như trong Đồ H́nh (2) biểu thị:
Đồ
H́nh (2) biểu thị:
Một khoản
đường thẳng trong Đồ H́nh (2) biểu thị
nếu cho di chuyển vị trí th́ thành lượn sóng đường
cong; h́nh lượn sóng đường cong đây là “Phân vị
giả” của đường thẳng. Căn cứ trên
thật tế mà nói: thí dụ như nước cùng lượn
sóng, bản thể của lượn sóng là nước, lượn
sóng là do vị trí di động của nước mà phát khởi
(cũng chính là vị trí vận động dời đổi
của Vật Lư Học tŕnh bày, cho đến điều
động h́nh tướng của Vô Tuyến Điện
tŕnh bày, cả hai đều thuộc về (Phân Vị Giả).
Một thứ h́nh tướng sản sanh được xưng
là lượn sóng. Ĺa khỏi nước th́ lượn sóng
không thể có mặt, cho nên bảo rằng lượn sóng
là giả tướng do nước làm thể để xuất
hiện. H́nh thái của lượn sóng th́ có ngàn sai vạn
khác như Đồ H́nh (3) biểu thị:
Đồ
H́nh (3) biểu thị:
Nước
mà làm thể th́ tướng Không Tịch hoàn toàn b́nh đẳng.
Từ ư nghĩa đó chúng ta nương theo “Phân Vị Giả”
mà quán sát đạo lư thẳng nơi thể của sự
vật để t́m ra lư “Không”. Sau
khi chúng ta hiểu rơ “Phân Vị Giả” đơn giản
này liền có thể trở lại phân tích “Phân Vị Giả”
của ánh sáng. “Phân Vị Giả”
của ánh sáng là cái ǵ? Nguyên do năng lực cảm giác của
mắt thịt con người rất có giới hạn, chỉ
có thể xem thấy ba lăng kính phân tích bảng ghi màu sắc
ánh sáng mặt trời bắn ra. Đây cũng chính là nói mắt
thịt chỉ có thể cảm thọ hạn hẹp một
đoạn bảng ghi ánh sáng từ màu hồng đến
màu tím mà thôi. Bảng ghi ánh sáng đích thực là đồ
biểu phân loại dài ngắn của làn sóng ánh sáng dài. Làn
sóng ánh sáng dài chúng ta đă thừa nhận là “Phân Vị Giả”
của một đường thẳng; chỗ gọi “Bảng
ghi ánh sáng” cũng chính là tướng sai biệt trên “Phân Vị Giả” của ánh sáng. Thí dụ
như một khối sắt đem nung khi từng bước
nóng lên, nó mở đầu phát ra ánh sáng màu hồng, không lâu
nó chuyển thành màu hồng nhạt, tiếp tục biến
thành màu cam, màu vàng, màu xanh trắng. Sau cùng khi nó biến thành
nóng gay gắt liền phát ra ánh sáng trắng mănh liệt. Những
thứ màu sắc kể trên đều là sai biệt của
“Phân Vị Giả” ánh sáng và cũng là làn sóng dài thay đổi
của ánh sáng. Do nơi làn sóng của bảng ghi ánh sáng mà
biến đổi bộ mặt nhan sắc của ánh sáng,
chúng ta có thể tham khảo chỗ tường thuật phía
dưới: như màu tím là do làn sóng dài của ánh sáng chỉ
có 4500 Ai (Ai: Angstrom, đơn vị đo lường cực
nhỏ, kư hiệu A*)----- vẫn c̣n một số khuyết
điểm, cho nên nhan sắc của ánh sáng hiện ra màu tím;
giả sử có một ngày làn sóng dài biến đổi thành
gần 4500 Ai mà một đường thẳng lại dài
đến 5000 Ai th́ ánh sáng không c̣n nguyên h́nh là màu tím nữa
và thích ứng theo là màu lam. Giả sử khi đường
thẳng tiếp tục biến dài ra từ 5000 Ai đến
5700 Ai th́ làn sóng ánh sáng đă không phải là màu lam mà chính là màu
xanh. Giả sử khi đường thẳng lại biến
làn sóng dài thêm nữa từ 5700 đến 5900 Ai th́ nhan sắc
của ánh sáng chuyển thành màu vàng! Một số làn sóng ánh
sáng dài đương là màu vàng lại dài thêm nữa, dài
đến từ 5900 đến 6100 Ai th́ chúng nó mặc áo
ngoài màu cam! Nếu như tiếp tục tăng dài thêm th́
chúng nó lại sẽ đổi thành áo quần màu hồng!
Làn sóng dài trung gian của chúng nó chỉ một Ai sai biệt
gần trăm phân th́ liền tạo thành sắc thái h́nh h́nh
sắc sắc không giống nhau trên thế giới. Ngày nay
nhan sắc thời trang trên thân người con gái được
thấy đến chính là một số làn sóng dài ánh sáng đây
hoán chuyển. Liền có một số “ánh sáng” gắn bó trên
thân người con gái mà mắt thịt chúng ta đều
không thể thấy được: Thí dụ như làn sóng
dài của Hồng Ngoại Tuyến từ 8000 Ai đến
3200000 Ai là một điều quá đáng tiếc, chỉ có
thể do nhiệt lực của lớp da cảm giác xuất
hiện nhan sắc, lại không thể kích thích vơng mô nh́n của
con mắt phát sanh tác dụng cảm quang. Làn sóng dài của
tử ngoại tuyến tṛng con mắt khoảng cách từ
3000 Ai đến 1000 Ai th́ lại quá ngắn, cho nên mắt
thịt cũng không thể thấy xa; chỉ có thể cảm
quang ở nơi phim ảnh chụp lại. Làn sóng dài so sánh
“Ánh sáng” xạ tuyến X của tử ngoại tuyến th́
lại ngắn, cho nên cũng có thể chỉ cảm quang ở
nơi phim ảnh chụp lại, mà mắt thịt chúng ta
cũng không thể thấy được. Ví như Làn sóng
dài này đă là ngắn mà nếu như dùng thêm mă xạ tuyến
và vũ trụ xạ tuyến th́ lại dài ra giống như
làn sóng nhiệt, làn sóng radar, làn sóng vô tuyến điện..v..v....
đều là “Ánh sáng” mà mắt thịt chúng ta không thể
thấy được. Những làn sóng dài này so với ánh
sáng th́ không giống nhau và chỉ có những làn sóng dài không
giống mà thôi; nguyên nhân không giống nhau của làn sóng dài là
do nhân tố thời gian và không gian cải biến tạo
thành: chỗ gọi vận động di chuyển vị
trí của vật lư cũng chính là chỗ gọi “Phân Vị
Giả” của chúng ta, khiến chúng ta có thể thấy và cũng
không thể thấy được sự sai biệt của
chúng. Nhờ đó chúng ta mới thấy được thật
thể chung quanh, đều mang h́nh dáng không đủ phân lượng.
Giả sử có một ngày mắt thịt chúng ta thấy
đến thật thể giống như một h́nh dáng xạ
tuyến X, thế th́ việc ấy sẽ biến thế
gian trở thành thế gian đầu lâu. Do đây có thể
biết: chúng ta trước mắt chỗ đạt đến
được toàn bộ tri thức quan hệ về vũ
trụ, chẳng qua chỉ là nương tựa vào chức
năng không hoàn thiện của chúng ta đi cảm giác chỗ
h́nh ảnh tàn tật mơ hồ của ấn tượng.
Những thứ h́nh ảnh tàn tật mơ hồ của ấn
tượng đây cũng chính là chỗ phát sanh sai biệt
trên phân vị. V́ thế chúng ta thấy được chỗ
thật thể của thế gian đều là giả tướng
của “Phân Vị”. Cho nên chúng nó được gọi là “Thế
Gian Của Giả Tướng”.
III.-
TƯƠNG TỤC GIẢ:
Tất cả
pháp hữu vi (gọi chung gồm có con người, sự
việc và vật chất), đều là do các nhân các quả
tương tục xuất hiện, không có một vật nào
có thể ly khai khỏi sự tương tục của nhân
quả. Tỷ như chủng tử là nhân; đất, nước,
ánh nắng mặt trời, không khí, nhân công..v..v.... là duyên.
Xin xem nhân quả của giống đậu thành hạt tương
tục quan hệ như Đồ H́nh 4 biểu thị:
Đồ
H́nh 4 biểu thị:
Theo Đồ H́nh 4 biểu thị,
nhân quả của giống đậu thành hạt tương
tục quan hệ như sau:
a. Hạt
giống thành bộ rễ,
b. Mầm
non xuống đất,
c. Giống
ra khỏi vơ rơi rụng,
d. Trước
tiên ra lá,
e. Thân
cây đứng một ḿnh,
f. Kết
quả thâu hoạch,
g. Quả
lại là nhân thế hệ sau của chủng tử;
Đây là chỗ nhân quả quan
hệ tương tục không dứt. Chẳng qua có một
số sự vật th́ dễ thấy sự quan hệ nhân
quả tương tục của nó, nhưng cũng có một
số sự vật không dễ giúp chúng ta nhận thức
rơ ràng chỗ nhân trước quả sau của nó. V́ để
dễ hiểu rơ hơn, trước hết xin dùng thí dụ
tŕnh bày. Thí dụ như đem ánh sáng của lửa quay ṿng
làm thành h́nh tṛn; h́nh tṛn đây thành h́nh như thế nào? Thực
tế h́nh tṛn của ánh sáng lửa đây khi ở trạng
thái đứng yên bất động th́ chỉ có một điểm
tia lửa và chúng ta thấy được cũng chỉ là
một điểm sáng đấy thôi mà không có h́nh tṛn xuất
hiện. Khi trực tiếp đem nó vào trong nhà tối quay
ṿng tṛn th́ ánh sáng h́nh tṛn liền hiện bày liên tục không
gián đoạn. Trước t́nh trạng ở trong đây,
chúng ta có thể truy cứu vết tích của nó: ṿng tṛn ánh
sáng chỉ là do một điểm ánh sáng lửa liên tục
hiển hiện thành h́nh, từ một điểm quá khứ
nương tựa nhảy lên thêm một điểm và cứ
như thế liên tục không ngừng, khiến tế bào
thần kinh thị giác của chúng ta không tiếp nhận kịp.
Đem điểm thứ nhất, điểm thứ nh́, điểm
thứ ba, cho đến rất nhiều điểm ánh sáng
lửa đi qua thật nhanh thành ṿng tṛn và không dễ tách
riêng ra được; ảnh tượng ṿng tṛn ánh sáng của
điểm lửa c̣n rớt lại lưu giữ nơi vơng
mô liền thành một mảnh vụn; cho nên bắt đầu
xem chỉ thấy toàn là một ṿng tṛn màu sáng liên tục.
Trên thực tế, bất quá chỉ là một điểm ánh
sáng lửa nơi chỗ ṿng tṛn đang quay liên tục không
dứt mà thôi. Sự tướng của thế tục cái
nào không phải như thế? Tất cả đều là
giả tướng vận động tương tục
xuất hiện thấy được. Thí dụ như tương
tục giả của điện ảnh rất dễ rơ ràng:
các nhà kiến thức đều biết điện ảnh
là màn ảnh do mỗi một động tác liên tục của
điện hợp thành. Đem những thứ màn ảnh nơi
chỗ chiếu ra liên tục rất nhanh này khiến ấn
tượng mặt tiền ẩn nấp đi không cho xuất
hiện nữa th́ một màn ảnh khác lại tiếp tục
xuất hiện! Màn ảnh khác xuất hiện nhanh đến
nỗi khiến mắt chúng ta không thể theo đuổi kịp.
Kết quả, ấn tượng chỗ có được
không phải là h́nh ảnh từ màn ảnh này đến màn
ảnh kia, mà chính là nhân vật trong đó xuất hiện
hoạt động liên tục. Những nhân vật hoạt
động đây chính là giả tướng tương tục
tạo thành. Chúng ta sau khi hiểu được những
thí dụ thực tế này trở lại bắt đầu
quán sát cảnh sắc sơn hà đại địa; trong những
thứ cảnh sắc sơn hà đại địa giả
tướng tương tục đây loại nào thuộc
về tướng chân thật? Đúng ra chúng ta không dễ
ǵ quán sát thấy được tướng chân thật này.
Nếu như muốn tiến thêm một lớp nữa
để t́m hiểu, nghĩa là chúng ta cần phải bắt
đầu từ học thuyết nguyên tử để quán
sát. Trước hết hỏi rằng, những vật thể
hiện tại mà chúng ta xem thấy tạo thành ra sao? Vật
chất trong thế giới đây phổ thông đều cho
là do phân tử tạo thành; phân tử lại cũng là do
nguyên tử hợp thành. Như nước chẳng hạn
chứa ba nguyên tử; khác hơn nước ở trên như
vật liệu gỗ chẳng hạn loại thịt của
nó gồm có từ một trăm cho đến một ngàn
nguyên tử tổ hợp trở lên tạo thành. Có thể
nói sơn hà đại địa mà chúng ta thấy được
đều là do nguyên tử tổ hợp kết thành. Nhưng
những nguyên tử này như thế nào? Mỗi trong nguyên
tử có ba loại hạt nhân không giống nhau; ba loại
hạt nhân đó gồm có: Điện Tử, Chất tử
và Trung Tử. Trung tâm của nguyên tử gọi là “Hạch
Tử”; hạch tử này nếu
đem làm mặt trời th́ hành tinh bao vây xoay quanh nương
tựa mặt trời chính là điện tử. Điện
tử nương tựa quỹ đạo xoay chuyển ṿng
quanh hạch tử; nó xoay chuyển rất nhanh chóng, mỗi
giây đồng hồ cần chuyển mấy trăm vạn
quả lắc (tíc tắc) với mấy trăm vạn lần.
Nguyên tử vận động rất phức tạp như
thế. Khác nào một khối đá trước kia, bắt
đầu xem h́nh dáng của nó dường như điện
tử đ́nh chỉ bắn ra, cho đến một điểm
nhỏ cũng không thấy nó vận động. Nhưng trong
nó hiện diện tốc độ vận động của
mỗi điện tử ở trong nguyên tử quá nhanh khiến
con người khó tưởng tượng được.
Nguyên nhân tốc độ của điện tử quá
nhanh này, khiến chúng ta không có biện pháp để nh́n thấy
sự vận động của nó. Từ lư do đây có thể
trở lại đem đạo lư xoay chuyển của điểm
lửa mà quay tṛn tạo thành h́nh dáng ṿng sáng để so sánh
xem thử: tốc độ của điểm lửa th́
không nhanh, một giây đồng hồ tối đa không
nhiều hơn mười ṿng tṛn, đă vậy dáng mạo
của điểm lửa xem qua cũng không thấy được,
chỗ thấy được chỉ là h́nh tṛn của ṿng
lửa mà thôi. Nếu đem so sánh với tốc độ
của điểm lửa th́ tốc độ của điện
tử quá nhanh gấp mấy trăm vạn quả lắc
với mấy vạn lần không thể nào biết được.
Đương nhiên ở trong khối đá trước
kia xem không thấy sự vận động của điện
tử và cũng nhận rơ điện tử không thấy xuất
hiện vận động xoay chuyển tương tục!
Nhân đây chúng ta b́nh thường đem chỗ thấy sự
vật đều cho là “Thật có”. Giả sử điện
tử khắp thế giới một ngày đ́nh chỉ không
chuyển động, thế th́ tất cả vạn vật
đều hoàn toàn không tồn tại! Để xác định
một lần nữa, ngày nay tất cả sự vật
trên thế giới mà chúng ta có thể xem thấy đều
là giả tướng của điện tử “Tương
tục” xoay chuyển thành h́nh.
IV.-
HOÀ HỢP GIẢ:
Cái ǵ hoà hợp
giả? Chính là nói một đồ vật này cùng một
đồ vật hoặc hai đồ vật khác trở lên
quan hệ lẫn nhau, vật này và vật kia hoà hợp,
chuyển đổi tạo thành một đồ vật
khác, gọi là hoà hợp giả. Các nhà khoa học gọi số
phần của nó là “Lực tổ chức của tự
nhiên giới”. Như các thứ tổ chức của loài người:
rất đơn giản là tổ chức gia đ́nh, nhiều
gia đ́nh hoà hợp thành vùng láng giềng thôn xóm, châu quận
và quốc gia; mở rộng cho đến các quốc gia liên
hợp trên thế giới; tất cả đều là tổ
chức hợp tác lẫn nhau. Đồng thời nơi xă
hội tổ chức và hoà hợp tương đối
thấp..v..v.... gồm có ong mật, ong nghệ, con kiến
càng, con mối, cho đến tổ chức tầng lớp
cao của giới động vật. “Tổ chức lực
hoặc tổ chức đoàn” tồn tại để nương
tựa mà Phật Pháp gọi là “Nghiệp lực”. Thứ
nhân lực đây ở nơi gia đ́nh gọi là do ái, nơi
xă hội gọi là do an toàn. Trong thế giới, nơi vũ
trụ nhỏ bé không phải sanh vật có khuynh hướng
tổ chức mà chính là tĩnh điện lực. Cơ bản
của lạp tử (điện tử, trung tử..v..v...)
đầu tiên tổ chức thành nguyên tử, lại do
nguyên tử tổ chức thành phân tử và hệ thống
phân tử; tinh thể hoặc giao thể (chất keo) kết
cấu thẳng một mạch đến phức tạp.
Là cái ǵ có thể hoà hợp giả? Hơn nữa trước
hết hăy xem đồ vật thiển cận: thí dụ
như một toà nhà là do xi măng, gạch ngói, cây gỗ..v..v.....
lại do nhân công xây dựng thành. Giả sử một số
xi măng, gạch ngói, cây gỗ..v..v.... đây khi chưa được
nhân công kiến tạo th́ xi măng vẫn là xi măng, gạch
vẫn là gạch, ngói vẫn là ngói, cây gỗ vẫn là cây
gỗ, tất cả trở về vị trí cũ th́ không
thể cho đó là cái “nhà”; lẽ đương nhiên tất
cả phải trải qua nhân công kiến tạo th́ mới
thành cái “nhà” được. Nhà tuy nhiên là có tồn tại,
nhưng khi cần t́m kiếm bản lai diện mục của
cái “nhà”, rốt cuộc chúng ta chỉ đạt được
toàn là xi măng, gạch ngói, cây gỗ mà thôi; nhưng xi măng,
gạch ngói, cây gỗ..v..v.... đều không phải vốn
có của cái nhà. Đồng thời xi măng, gạch ngói,
cây gỗ cũng không phải là những vật ban sơ vốn
đă có sẵn, chúng nó cũng do nơi vật liệu khác
hoà hợp tạo thành. Nguyên v́ cái “nhà” đây không có bản
lai diện mục và cũng không có nguồn gốc, thế
nên cho rằng cái “nhà” là hoà hợp giả tướng. Nếu
nghiên cứu thảo luận sâu thêm một lớp nữa:
nh́n hướng trên, chúng ta thấy hoà hợp giả của
vũ trụ to lớn; nh́n hướng dưới, chúng ta
thấy hoà hợp giả của vũ trụ nhỏ bé. Nhân
đây chung quanh chúng ta cái ǵ không phải hoà hợp giả?
Nơi vụ trụ to lớn trong vương quốc của
hành tinh, đầu tiên chúng ta phát hiện rằng, nguyên Tinh
Cầu là do hạt bụi kết hợp tạo thành. Tinh Cầu
thường xuất hiện hai hoặc ba, đều do năng
lực tự nhiên khống chế hiệu quả, khiến
chúng nó thay đổi hai ba lần tổ chức nơi hợp
quần để h́nh thành Đoàn Tinh (chùm sao) cùng Vân Tinh (Cụm
sao). Lại do Đoàn Tinh và Vân Tinh tập hợp làm đơn
vị một quần thể to lớn gọi là “Hệ thống
Ngân Hà”. Giả sử năng lực khống chế nguyên
thể hiệu quả này một khi không có th́ không có Tinh Cầu,
không có Đoàn Tinh và Vân Tinh. Danh xưng hệ thống Ngân Hà
đây cũng không thể thành lập, cho nên gọi là Hoà Hợp
Giả. Tiếp theo đem vũ trụ nhỏ bé ra bàn luận:
vũ trụ nhỏ bé cũng là chỗ hoà hợp như thế;
trong Hoá Học ở trước cho “Nguyên tử” là đơn
thể và cũng không thể phân tách, trước mắt đă
chấp nhận chính là một tổ chức hoà hợp cao độ.
Xem nó chỗ cơ bản lạp tử lại gồm có hoà
hợp điện tử, chất tử và trung tử. Mà
những cơ bản lạp tử đây đơn thể
là như thế nào? Theo điện tử tŕnh bày, đă phát
hiện hơn hai mươi thứ điện tử không
giống nhau, cũng có thể suy cứu biết rơ nó có kết
cấu không giống nhau. Theo Khoa Học: đối với
sự nghiên cứu của vũ trụ nhỏ bé có khả
năng làm lộ ra kết cấu của điện tử
và chất tử; c̣n trung tử ở nơi quán chiếu đă
chấp nhận cho là một thứ hợp thể phức
tạp. Nhân đó, chúng ta nhận thức được tất
cả sự sự vật vật trên thế giới đều
là giả tướng hoà hợp! Cho nên có thể xác định
rằng thế gian đây chính là giả tướng hoà hợp.
V.- NÓI TỔNG
QUÁT VỀ GIẢ PHÁP:
Ba thứ giả pháp liên quan nơi
trên đều không phải đơn phương chỉ
cho một sự vật nào đó gồm có giả tướng
nào đó để nói, mà chỉ v́ để tiện lợi
trên sự giải thích, mới suy xét cân nhắc sử dụng
thứ giả pháp nào để dễ thuyết minh giả
tướng của một sự vật. Trên thực tế,
quá tŕnh diễn biến của mỗi một sự vật
đều đồng thời gồm có ư nghĩa ba thứ
giả pháp này. Thí dụ ba chiếc phi cơ của Đồ
H́nh (1): từ trên không gian xem thấy có vĩ độ X,
kinh độ Y, cao độ Z, giao điểm của ba loại
không gian trên không giống nhau. Đây tức là biểu thị
giả tướng “Phần Vị”. Hơn nữa căn cứ
thời gian mà nói gồm có hiện tại, quá khứ và vị
lai; như khởi hành bay, lên cao, bay tới và đáp xuống,
đó lại là một đường cong liên tục xuyên
suốt và cũng là chỗ nước chảy cuồn cuộn
không ngừng, chỗ tiến hành măi măi không thôi. Nhân đây,
chiếc phi cơ khởi hành và bay cao là quá khứ, thuộc
tương tục giả của “vật đă chuyển
biến”. Chiếc phi cơ bay tới và đáp xuống là vị
lai, thuộc tương tục giả của “vật sẽ
chuyển biến”. Chỗ thấy phi cơ đang bay là hiện
tại, thuộc tương tục giả của “vật
sát na”. Nếu trở lại dùng sự cấu tạo của
phi cơ để nghiên cứu th́ tất nhiên có đầy
đủ do hai thứ vật hợp thành cụ thể trên,
bao gồm hợp kim của nhôm, không bị gỉ thép, thiết
bị điện tử và nguyên liệu ép dầu..v..v....
đều là hoà hợp giả của “vật hợp biến”.
Đối với sự vật của thế gian chúng ta sử
dụng ba thứ nhăn quang nói trên chiếu soi Quang Tuyến X
vào nó và hiểu rơ nó là giả tướng! Từ đó chúng
ta có thể xác định nó là thế gian của giả tướng.
VI.-
GIẢ NGĂ:
Vấn đề giả ở
trên đă được thảo luận qua rất nhiều,
nhưng nơi đây tối cần thiết chính là xem giả
tướng của cái “Ngă” như thế nào. Cái “Ngă” là giả
chỗ nào? Phật Pháp giải thích rằng: “Bốn Đại
giả hợp gọi là thân, sáu Trần duyên ảnh gọi
là tâm”. Bốn Đại giả hợp của thân tức
là đất, nước, gió, lửa; cũng tức là hoà
hợp giả của phân tử, nguyên tử, điện tử
và tương tục giả của chúng chuyển biến,
cho đến phần vị giả nơi kiểu h́nh chiếu
trên quang tuyến X; v́ thế gọi là bốn Đại giả
hợp. Lại nữa tâm của chúng ta tức là giả tướng
ảnh duyên của sáu trần; sáu trần chính là ảnh thừa
ấn tượng lờ mờ của điện tử
lưu chuyển, mang hiện trạng phiền năo trên tâm lư
cho chúng ta. Một lúc nào đó bốn Đại không điều
hoà liền phát khởi sự thống khổ sanh già bệnh
chết của nhân sanh. Cho nên nói rằng nhân sanh chính là trụ
nơi giả tướng trong thế gian!
VII.-
KẾT LUẬN:
Trở lại hỏi: ông nói điều
này là giả, cái ǵ đó cũng là giả, tất cả
đều là giả; nhưng bản thân của ông cái ǵ hoàn
toàn không phải là giả? Đương khi ông không ăn
không uống, cơn đói đến bao tử của ông
khó nhịn; lúc đó ông biết rằng “Bữa cơm” đây
thật rất cần cho ông phải không?!
Xin trả lời vấn đề
này, cũng từ trong tỷ dụ này dùng nó để chứng
minh: Tỷ dụ ở trong mộng, con người mộng
của ông ở trong năm đói kém, bao tử đói đến
nỗi khó chịu. Mọi người đều biết
“Mộng” là giả, nhưng sự thống khổ đói
khát trong mộng đều giống nhau khiến ông khó chịu.
Như thế xem ra: “Mộng” tuy là giả, sự thống
khổ đều là chân. Nhân đấy, từ trên cảm
thọ của sự thống khổ đi truy cứu, tất
nhiên nhất định lĩnh hội được có một
sanh tồn của tánh chân thật; bản tánh chân thật đây
chính là thật tướng.
Lại dùng sự việc thật
tế để nhận thức: xin xem quả Tần Bà
(Apple) trong Đồ H́nh biểu thị:
Đồ
H́nh 5 biểu thị:
CHÚ
THÍCH: Ai
(Angstrom)- đơn vị đo lường cực nhỏ,
kư
hiệu A* = 10-10 thước Tây.
(Nguyệt San Bồ Đề Thọ,
kỳ thứ 244 ngày 8 tháng 3 năm Nguyên Tải Dân Quốc
612)
Dịch xong ngày 28 tháng 11 dl năm
2014.