• Thắng Hoan Thi Tập.. DOC PDF AUDIO

    Trang Đọc và Ngâm

     

    (Tái bản lần thứ hai 1999)

    Ư NGHĨA B̀A THƠ

    Vô minh vũ trụ

    Phủ kín đường về.

    Trúc biếc Tâm Không

    Sáng soi lối bước.

    Thắng Hoan

     

    LỜI GIAO CẢM

     

          Thơ là nhạc ḷng, là t́nh ca muôn thuở của ư sống, của nguồn thương, của mầm xuân mơn mởn được thể hiện qua âm điệu vần thơ, qua câu ḥ, tiếng hát, lời ru, ngâm vịnh,..v..v.... mà các thi nhân đă cảm hứng dệt mộng, ươm tơ.

     

         Những vần thơ của các thi sĩ nhả ngọc phun châu là những gấm hoa sặc sỡ, những cung đàn tinh xảo, những cành hoa thướt tha kết thành một bức tranh đời linh hoạt, một bản nhạc sống tuyệt trần, một vườn hoa muôn sắc ngát hương làm tăng thêm vẻ đẹp cả đất trời, làm rung cảm cả ḷng người xao xuyến.

     

          Đối tượng của vần thơ là chất liệu men đời được sự dung hợp của đất trời, sự chuyển hoá của vạn vật và sự hoà điệu của ḷng người qua khắp nẻo đường trần biến thể, có lúc mặn nồng bùi ngọt, có khi chua chát đắng cay, tủi hờn chia ly, thất vọng chán chường sau những cuộc thế bể dâu, những thăng trầm vinh nhục, chính là nguồn suối mộng rạt rào của các nhà thơ say mơ.

     

          Tôi mặc dù không phải là thi sĩ, nhưng cũng biết thiết tha hoài niệm, cũng đậm đà nhặt lấy cánh mơ, giăng tơ, dệt vần thơ. Những vần thơ tôi dệt, tuy bằng chất liệu men đời, nhưng đă được xông ướp bởi hương Thiền nhuận sắc, ngơ hầu góp vào một vài cánh thơ khiêm nhường trong vườn thơ nhân loại.

          Những vần thơ tôi dệt xin kết hợp lại thành một tập thơ nho nhỏ với nhan đề là “THẮNG HOAN THI TẬP” thân mến chuyền tay đến quư đọc giả bốn phương làm món quà tri âm trao tặng.

                                                                   Thắng Hoan cẩn bút

                                                                   Mùa Vu Lan 2530 PL

     Ngày 20 tháng 8 năm 1986

    VÀI LỜI TÂM NIỆM

     

     

    Quư đọc giả thân mến,

     

          Thắng Hoan tôi những tưởng là suối thơ của ḿnh đă cạn, nguồn thơ của ḿnh giờ đây trở nên khô cằn, bởi v́ con người của ḿnh nay đă già nua và nhựa sống của ḿnh dường như tuần tự lui dần về dĩ văng. Ḿnh cảm thấy men thơ  không c̣n nồng cảm buồng tim để tiếp tục ướp mộng ươm tơ.

     

          Thắng Hoan nay đành phải chuyển sang hướng khác của cuộc đời là tự ḿnh trở về lối sống thực tại để khơi lại nguồn tư tưởng mà nó đă có sẵn từ lâu và  hiện đang nằm yên trong tâm tư. Nguồn tư tưởng đây đă được vun trồng trải dài hơn bốn mươi năm tu luyện. Hương Thiền chính là chất liệu để xông ướp cho nguồn tư tưởng càng thêm xuân sắc và Pháp Vị cũng chính là sức dưỡng sinh dùng để vun bón cho mầm tư tưởng sớm được đâm chồi đơm hoa kết trái. Bản chất của tư tưởng vô cùng phong phú, đă được thắm tươi sữa Pháp (Pháp nhũ) để nuôi dưỡng cuộc đời và tinh anh của nguồn tư tưởng cũng được thể hiện niềm vui Chánh Pháp (Pháp hỷ) để làm nở hoa cho cuộc sống.

     

         Thắng Hoan không ngờ rằng, chất liệu của nguồn tư tưởng trên chẳng những khai thác cho trí tuệ con người phát sanh hầu soi sáng kiếp trần ai mà lại c̣n hồi sinh mạch thơ được tuôn trào và suối thơ tràn đầy nhựa sống. Từ đó, men thơ trong người Thắng Hoan trở lại ấp ủ tim nồng và nguồn thơ bắt đầu rạt rào tuôn chảy. Thắng Hoan liền tiếp tục giăng tơ và dệt thành những vần thơ tươi mát.

          Giờ đây Thắng Hoan một lần nữa xin góp nhặt những cánh thơ hoa mộng trên để kết lại thành tập thơ thứ hai và thứ ba với cùng chung một nhan đề là “THẮNG HOAN THI TẬP” làm món quà thân thương truyền đến tay quư bạn tri âm.  Để tiện lợi cho quư đọc  giả  bốn phương  dễ dàng thưởng thức, THẮNG HOAN THI TẬP được gói gọn tập I, tập II và tập III ước mong quư vị khỏi bị đứt đoạn ḍng tâm tư rung cảm ư thơ theo nhịp điệu của nhạc thơ.

          Chân thành cảm ơn quư đọc giả thân hữu đă niệm t́nh quan tâm đến tập thơ khiêm tốn này.

     

     

                                                                       Thắng Hoan cẩn bút

                                                                   Phật lịch 2534

    Ngày 18 tháng 4 năm 1990

    THẮNG HOAN THI TẬP

     

    TẬP I

     

    NGUỒN VUI

     

     

    Thắng: là thù thắng, nghĩa là hơn hết hoặc trên hết.

    Hoan:  là nguồn vui.

    Thắng Hoan: là nguồn vui thù thắng, từ đó có bài thơ:

     

     

    Nguồn vui  có tự bao giờ

    Trong tôi tuôn chảy vô bờ thời gian

    Thắm tươi thế giới ba ngàn

    Nở hoa cuộc sống làm tan kiếp sầu

     

    TỈNH THỨC VỀ HOA

    Hương sắc thắm nương đoá hoa thể hiện

    Bao cành hoa nhờ hương sắc khoe tươi

    Theo thời gian hoa tàn úa ră rời

    Nguồn hương sắc đầy vơi không hệ phược

    Bằng vọng thức thấy hoa rơi luyến tiếc

    Khóc v́ hoa và sống chết theo hoa

    Tỉnh thức nh́n chung cuộc đấy chỉ là

    Sự chuyển hoá của nhân duyên biến hoá

    Ḍng tâm thức mang sắc hương ngát tỏa

    Sức sống cồn nuôi những đoá hoa sau

    Ngào ngạt hương lan khắp cả trời cao

    Tô điểm sắc với ngàn sao khởi sắc

    Tạo vũ trụ thành bài thơ tuyệt tác

    Phổ thiền ca hoà tấu khúc t́nh ca.

     

    NỤ CƯỜI

     

    Nụ cười mở cửa tâm linh

    Cho duyên kết hợp cho t́nh nở hoa

    Hận thù buông bỏ ngàn xa

    Nối ṿng tay lớn chan ḥa thân thương

    Phải đâu bao nỗi đoạn trường

    Cười môi héo hắt vấn vương lụy phiền

    Phải đâu nước đổ thành nghiêng

    Tây Thi cười hận đải điên thói đời

    Cười như biệt tích muôn nơi

    Giờ đây tao ngộ nguồn vui rạt rào.

    Ḱa xem Phật Tổ nhiệm mầu

    Nụ cười thanh thoát sạch làu trần ai

    Thanh b́nh hương tỏa từ bi

    Nụ cười an lạc lối đi nhạc vàng

    C̣n đâu duyên kiếp bẽ bàng

    Thiên Thai mở lối huy hoàng bước lên

    Sáng soi sẵn có trăng lành

    Đài sen sẵn có cung đ́nh đợi trông

    Người ơi xin chớ ngại ngùng

    Nụ cười trao tặng gởi ḷng nhau đây.

     

    CHIẾC VƠNG THIÊNG

     

    Đă có bên ḿnh chiếc vơng thiêng

    Th́ đây sẵn giữa cơi vô biên

    Giăng ngang qua đó nơi vười Huệ

    Ngắm ánh trăng thanh đón gió Thiền.

     

    Dưới mái hiên hoa ngửa mặt nằm

    Lung linh ánh nguyệt chiếu chân không

    Ru ta gió thoảng về vô thỉ

    Thơm ngát Thiền hương tươi mát ḷng

     

    Kẽo kẹt vơng đưa tiếng nhạc vàng

    Vào nơi vũ trụ chẳng thời gian

    Vườn thơ ngập lối chân như thể

    Suối tịnh trào dâng mạch sống tràn.

     

    Thương hại trần gian chưa hiểu ta

    Bôn ba t́m kiếm khắp muôn nhà

    Ta đâu nào phải Ta suy tưởng

    Trong cái đi t́m đă cách xa

     

    Dệt lại trần gian muôn ư thơ

    Gửi về theo gió chốn xa mờ

    Hoà lên nhạc lư cho tan mộng

    Để rơ phù sanh kiếp hững hờ.

     

    ĐỜI GIẢ TẠO

     

    Chen chúc nhau chi giữa chợ đời

    Bôn ba danh lợi giọt sương rơi

    Phong trần xám mặt bao cành liễu

    Tóc điểm hoa râm mấy lớp người

    Gác tía lầu son tuồng ảo mộng

    Công hầu khanh tướng hí trường nơi

    Thiêu thân lắm kẻ lao đầu măi

    Rốt cuộc c̣n chi phủi hết rồi.... !!!

     

    THIỀN HÀNH

     

    Lối về trong không lộ

    Bước lần trên am mây

    Ta đi bằng tỉnh thức

    Cho hoa nở hương đầy.

     

    CHUÔNG TỈNH THỨC

     

    Ta có từ vô thỉ

    Ta là của muôn phương

    Ra đi bao giờ nhỉ

    Lạc măi giữa đường trần.

     

    Qua rồi bao thế hệ

    Đổi thay mấy lớp h́nh

    Từ côn trùng nhỏ bé

    Chuyển sang kiếp nhân sinh.

     

    Mang thân người nghệ sĩ

    Đầy tim ủ men thơ

    Nhạc thiêng về trong gió

    Hoà cảm ta say mơ.

     

    Bôn ba đời ảo mộng

    Thân gầy mang thời gian

    Dại khờ đua bắt bóng

    Thất thểu ngă ba đàng.

     

    Cô thôn chuông chùa đổ

    Tiếng chuông quyện hồn thơ

    Ngân lên lời giác ngộ

    Ta quay về quê xưa.

     

    THIỀN TRÀ

     

    Ta ngồi đây bến giác

    Sẵn bên kỷ thiền trà

    Với trầm hương giải thoát

    Thưởng thức Ưu Đàm hoa.

     

    Bờ kia trường biển mộng

    Vạn vật không ngừng trôi

    Trên ḍng đời di động

    Họ tưởng rằng an vui.

     

    Phù sinh bao thế hệ

    Biến thiên mấy nhịp cầu

    Sầu biệt ly đẫm lệ

    Rơi thấm kiếp ngàn dâu.

     

    Tuy họ về quá khứ

    Nhưng ta vẫn ngồi đây

    Ra ngoài ṿng sanh tử

    C̣n chi có đổi thay.

     

    Ta ngồi từ vô thỉ

    Nơi bờ giác uống trà

    Sáng soi trăng trí tuệ

    Độc tấu bản thiền ca.

     

    TA VỚI TA....

     

    Vị Thiền không thanh sắc

    Hương Thiền khi nở hoa

    Thiền nhân vào tỉnh thức

    Th́ đây, Ta với Ta......

     

    ĐƯỜNG LÊN TU VIỆN KIM SƠN

     

    Rừng xanh thông đứng thẳng người

    Cành lay lắc gọi đón mời Thiền Nhân

    Đường lên tu viện Kim Sơn

    Truông bao lối ngoặc, núi ṃn dốc leo

    Tàng cây lợp bóng qua đèo

    Ánh quang vạch lá dẫn vào am mây

    Nhẹ nhàng phủi sạch trần ai

    Cửa Không lần bước, hoa đầy dấu chân

    Ấn tâm bằng tiếng chuông ngân

    Đưa về tỉnh thức,khơi nguồn chơn minh

    Rạt rào mạch sống tồn sinh

    Đượm nhuần cơi tịnh an lành vô ưu

    Ngoài đây không thể t́m đâu ......

     

    SANH DIỆT

     

          Bài này viết xong tại tiểu bang Connecticut để kỷ niệm ngày mà Thắng Hoan tham dự khoá Thiền của Phật tử Việt Mỹ do Đại Đức Thích Thiện Tường tổ chức, ngày 14 tháng 8 năm 1986.

     

     

    Ḍng nước sống khi ḍng sông vẫn chảy

    Nước ngừng trôi, ḍng nước chết tanh hôi

    Ai đôi lần tắm chung một ḍng đời

    Đang cuốn lốc theo luân hồi vận chuyển?

     

    Nhờ sanh diệt mà chúng sanh khởi hiện

    Từ cửa Không muôn sắc biến ngàn hoa

    Làm đẹp xinh khắp vũ trụ bao la

    Tuy giá trị chỉ sát na tồn tại

    Khác nào đâu xác pháo bông tung rải

    Ánh chớp ḷe trong chốc lát hư vô

    Sao lắm người đua bắt bóng điên rồ

    Mơ tưởng thật, đi kết xâu hạt nước

    Phí thời gian của tuổi hoa mộng ước

    Công Dă Tràng xây lầu cát biển đông

    Suốt trường canh thao thức lệ khóc thầm

    Ôm thất vọng, ủ kín ḷng tiếc rẻ.

     

    V́ sanh diệt mà cuộc đời dâu bể

    Từ sắc tướng biến thể trở về Không

    Lẽ vô thường đó là định luật chung

    Khiến vạn pháp tận cùng đào thải hoá

    Hoặc thánh thiện hoặc rơi vào sa đọa

    Mong đền bù những nghiệp quả cưu mang

    Đă tạo nên qua nhiều kiếp trần gian

    Sớm giải thoát tâm thanh nhàn tịch tịnh.

     

    Phù sinh hởi mê đồ mau thức tỉnh

    Lư Sắc Không chính bản tính viên dung

    Nền tảng cho Sanh Diệt hiển lộ trung

    Sanh Diệt trụ là Sắc Không an trụ.

    T̀M HẠNH PHÚC

    TRÊN THAM VỌNG

     

    Chập chờn trên lá lục

    Đàn bướm vàng nhởn nhơ

    Nô đùa theo nhạc sống

    Thanh b́nh xây ước mơ.

     

    Vạn đoá hoa hàm tiếu

    Ngàn hương thơm ngát bay

    Bướm vàng thi nhau lượn

    Đang ướp mộng tương lai.

     

    Khách trần từ đâu lại

    Nhẫn chi bắt bướm hoa

    Đem ép vào ḷng sách

    Giết chết bản t́nh ca.

     

    Thương thay người lữ khách

    Làm mất vẻ đẹp xinh

    Của bướm hoa trời đất

    Ôm xác ră bên ḿnh.

     

    Hạnh phúc nhân duyên đến

    Thiếu duyên không thể sanh

    T́m cầu trong tham vọng

    Lệ thấm suốt trường canh.

     

    SỰ SỐNG LIÊN QUAN NHAU

     

    Cây thường cho ta dưỡng khí

    Để ta sống góp mặt đời

    Ta thường cho cây thán khí

    Để cây lá sống khoe tươi

     

    Cây điểm ngàn hoa sắc thắm

    Tặng ta phong cảnh thiên thai

    Ta nuôi tiềm năng nhựa sống

    Tặng cây hoa ngát hương bay

     

    Khi lạc bước vào sa mạc

    Ta cần bóng mát cây che

    C̣n khi đất trời khô hạn

    Cần ta đem nước nguồn về.

     

    Xưa cây Bồ Đề lịch sử

    Biết bao thế hệ dệt thơ

    Nhờ hiến thân che Thái Tử

    Sớm thành Phật quả Chân Như

     

    Tuy ḿnh khác nhau trạng thái

    Nhưng chung một thể tâm linh

    Chất liệu xây bằng tứ đại

    Đều mang giá trị tử sinh

     

    Không có ta cây sầu úa

    Không có cây ta cô liêu

    Cây và ta là tri kỷ

    Cùng đi khắp nẻo đường chiều.

     

    PHÁP QUÁN NIỆM

    VÀ TU VIỆN KIM SƠN

     

    Thân tặng Đại Đức Viện Trưởng và tất cả thiền sinh

    dự tuần quán niệm II tại Tu Viện Kim Sơn.

     

     

    Nguồn tỉnh thức tiềm năng bừng trổi dậy

    Sức sống Thiền đang hé nhụy ngát hương

    Những đoá hoa, từ mảnh đất Kim Sơn

    Sen Tây Trúc của bốn phương thể hiện

    Đây sen búp tặng nhau với nụ cười ước nguyện

    Kết mây lành tuyết phủ khắp đồi thông

    Ba ngàn Phật sát đều hiển lộ viên dung

    Trong thể tánh chân không thiền viện.

    Hải hội Phật vạch sẵn một con đường quán niệm

    Nối vào đời gai góc cho hành giả đi lên

    Những tư lương bằng hơi thở hành thiền

    Cùng chánh niệm kết duyên qua nhất quán

    Đă un đúc nên những ưu đàm tỏ rạng

    Từ Ấn Độ nhuần xuân sắc đến Việt Nam

    Ánh kim quang bừng tỏa chiếu huy hoàng

    Thật linh diệu, một pháp môn huyền diệu....!

     

    XUÂN VIỆT NAM NĂM 1982

     

     

    Xuân đến hoa sầu thẹn đón xuân

    C̣n đâu xuân sắc điểm tô hương

    Tương lai đă chết trong mầm sống

    Ước vọng mà chi khổ đoạn trường.

     

    Pháo nổ soi ḷng lệ nhỏ rơi

    Cảm thương số phận lắm bao người

    Bên bờ vực thẳm tàn hơi mọn

    Có biết ǵ Xuân giữa chợ đời.

     

    XĂ HỘI VIỆT NAM NĂM 1982

     

    Nơi vệ đường đói rét

    Một em bé lên ba

    Ngây thơ bên vú mẹ

    Nh́n mọi người đi qua

    Nào hay mẹ đă chết

    Giữa đêm sương phủ nḥa!!!

     

     

    THỜI GIAN......

     

     

     

    Thời gian từ đâu đến

    Do quả đất vần xoay

    Do tinh cầu di chuyển

    Từ nhật nguyệt đồng quy

    Từ đơn vị sanh tử

    Của muôn pháp đổi thay

    Định mốc câu chuẩn đích

    Là luật tắc an bày

    V́ không gian biến động

    Khích vạn vật tung bay

    Nhiều ly tâm hợp sức

    Thành Tam Giới ṿng đai

    Tựa vô minh làm trục

    Luân hồi bánh xe quay

    Măi lăn theo hành nghiệp

    Khiến vũ trụ vơi đầy.

     

    TÁNH THAM

     

    Tiền rơi ai bỏ sau lưng

    Kẻ tham sáng mắt, vội vàng lượm ngay

    Tưởng rằng hạnh phúc là đây

    Trong khi người khóc mất đi cuộc đời

    Ngờ đâu luật pháp đến nơi

    Gắn lên nhăn hiệu con người bất lương

    Thế rồi rước lấy tù nhân

    Than thân trách phận họa vương phải đành

    Tham lam hạt giống vô t́nh

    Đừng cưu mang nó trong ḿnh lụy thân

    Chôn vùi lắm kẻ công khanh

    Đọa đầy lắm kẻ tinh anh tột cùng

    Dù cho liêm chính bao dung

    Nó như không diệt khó mong toại nguyền

    Ai ơi suy đó làm duyên

    Thoát ṿng trói buộc, cửa Thiền an tâm

     

    THAO THỨC

     

    Tim buốt lạnh thay v́ băng giá lạnh

    Chàng thư sinh ḷng thoi thóp cô liêu

    Mộng công hầu suốt cả cuộc đời chiều

    Xây ước vọng hùng anh trên cát bụi

    Chiếc thuyền mơ lênh đênh vào vạn cơi

    Biết đâu bờ để cập bến sông Hương

    Đành lang thang trong bể khổ trầm luân

    Bám víu măi cánh thời gian kiếp bạc

    Nào những tưởng đường vinh quang tỏ rạng

    Đầy trăng sao và ngập lối thiên thai

    Trải ngọc vàng qua mỗi bước anh đi

    Vui vĩnh cửu tặng nhau đây lẽ sống.

    Nhưng ngờ đâu suy tư đầy bể rộng

    Mảnh thân gầy tô đậm nét đau thương

    Bóng hoàng hôn vẩn đục liệm muôn phương

    Ngăn chí nguyện gối canh trường băo tố

    Ai thấu nỗi thuyền đơn không bến đỗ

    Bềnh bồng trôi quanh lối cũ trần duyên

    Vẫn trông chờ tia ánh sáng vô biên

    Cho tim lạnh bớt triền miên khổ lụy.

     

    VỮNG NIỀM TIN

     

    Nuôi hy vọng xây tương lai sáng tỏ

    Chốn phù sinh t́m điểm tựa quang vinh

    Cho duyên phần hoa nở ngát hương trinh

    Làm thơm đẹp vườn tâm linh tỉnh thức.

    Nhưng lẩn quẩn nào thấy đâu nẻo trước

    Giữa mê đồ vẫn lạc bước trần ai

    Nửa đường đời qua lắm ngơ chông gai

    Ôm cay đắng quảy lên vai tủi hận

    Bâu lệ thấm suốt tiến tŕnh lận đận

    Kiếp lăng du không định hướng về đâu

    Thôi từ nay buông thả phận dăi dầu

    Bao mơ ước trôi sâu ḍng ảo tưởng.

    Một ngày kia bỗng dừng chân vất vưởng

    Nơi khô cằn heo hút gió hoang vu

    Mảnh thân gầy xin gói trọn sầu đau

    Vùng sỏi đá bới đào nên sự sống

    May mắn thay dư hương c̣n vướng đọng

    Xông ướp ḷng thêm đắp vững niềm tin

    Gặp nhau đây người tri kỷ đồng hành

    Chung cảnh ngộ xẻ chia t́nh ấm lạnh

    Kể hôm nay tôi không c̣n cô quạnh

    Chẳng ngại ngùng nguyền dũng mănh vươn lên

    Tay trong tay hát nốt bản tồn sinh......

     

    CUỘC ĐỜI THANH THOÁT

     

          Đây là bài hát cổ nhạc theo điệu B́nh Bán mà Thắng Hoan sáng tác để dâng lên linh hồn Cha Mẹ là nhạc sĩ đương thời hầu ghi lại h́nh ảnh cuộc đời thanh thoát của hai người.

     

     

    Tâm hồn ta rổng rang

    Với cô Hằng soi khắp bốn phang

    Ngọn thanh phong phảng phất nhẹ nhàng

    Khiến ḷng này thêm phấn khởi hân hoan

    Cỏ cây ẩn hiện ngổn ngang

    Cảnh trí xem muôn vàng tươi đẹp

    Cành tha thướt uốn ḿnh theo gió

    Gục gặc đầu chào khách tiêu dao

    Tủm tỉm hoa ửng lộn khoe màu

    Đều long lanh muôn vạn điểm sương

    Thỉnh thoảng bay ngào ngạt thời hương

    Mùi xông ướp đêm trường canh thâm

    Kề bên dế ngâm vọng trầm

    Văng vẳng nghe nhỏ to êm đềm

    Dạo quanh lần xa gần ngoạn cảnh

    Cô Hằng cùng ta thường cạnh bên nhau.

     

    Từ xưa những bậc thanh cao

    Cũng cảnh này nước này trời Nam

    Chán công danh nhàn ẩn lâm san

    Với gió trăng thi tửu cung đàn

    Giờ ta đây kính ghi đôi lời

    Cảm t́nh thưởng trăng kỷ niệm ngàn xưa

    Ngàn xưa rồi đến hôm nay

    Thời gian thay đổi đổi thay

    Cổ kim cách biệt, nhưng tinh thần như một

    C̣n gió c̣n trăng vẫn vui thanh bạch cho đời an lạc.

     

    XÂY DỰNG

     

    Ghi lại nếp sống thanh b́nh của làng Mỹ Lương quê hương tôi và h́nh ảnh điêu tàn bởi chiến tranh gây nên.

     

    Góp nhặt t́nh thương của cuộc đời

    Chân thành nối lại nước non tôi

    Hồi sinh truyền thống tâm tư lạnh

    Ngó thẳng trao nhau một nụ cười.

     

    Thù hận lâu rồi xây cách ngăn

    Giang sơn ai nỡ dệt lầm than

    Vết thương Bến Hải hờn ly biệt

    Đă mấy thu qua lửa ngập tràn.

     

    Nhớ rơ quê tôi xứ đất lành (làng Mỹ Lương)

    Hàng cau che chở túp lều tranh

    Ḍng sông hương nước xây năm tháng

    Cô gái đ̣ ngang ấp ủ t́nh.

     

    Bỗng một ngày kia dậy uất hờn

    Chiến tranh chôn sống mảnh t́nh con

    Thôn xanh chết lịm hoa cài máu

    Xơ xác cành lan gục giữa đường.

     

    Từ đấy hoang vu lợp mái sầu

    T́nh quê khơi động lệ tuôn đau

    Tiếng ḥ cô gái năm xưa ấy

    Vắng bặt vần thơ ước vọng cầu.

     

    Xóm cũ điêu tàn ngăn lối đi

    Lạnh lùng che phủ một vầng mây

    Xa xa c̣n lại lều tranh đổ

    Nấm mộ người xưa chẳng nói ǵ!!!

     

    BÀI KỆ LÂM TẾ

     

    THẮNG HOAN, Pháp Tự là LONG HOAN là truyền thừa đời thứ 24 thuộc ḍng LÂM THẾ CHÁNH TÔNG của hệ phái Tổ Sư BÍCH PHONG với bài kệ như sau mà THẮNG HOAN sáng tác:

     

    Long chủng tâm nguyên tại

    Huệ nhựt đạt dung thông

    Thường trụ Như Lai tánh

    Tùy thuận ứng hoá thân

    Hàm linh năng đắc độ

    Lư pháp diễn diệu ngôn

    Giải minh phi nhị đạo

    Tức liễu ngộ Chân Không.

     

    Dịch nghĩa:

     

    Mầm sống nguồn tâm vẫn ở đây

    Mặt trời trí tuệ khắp soi đầy

    Dung thông bản giác không rời tánh

    Ưùng hoá tùy cơ mọi tướng bày

    Độ thoát hàm linh sanh tử kiếp

    Triển khai Diệu Pháp hướng chung quy

    Con đường Bất Nhị phân rành lối

    Lư thể Chân Không liễu ngộ ngay.

     

    THẮNG HOAN THI TẬP

                  TẬP II

     

    XUÂN THỂ

     

    Xuân đến nhờ hoa tô điểm xuân

    Thiếu hoa xuân mất chỗ nương thân,

    Hồn xuân đượm thắm, hoa xuân mộng

    Báo hiệu xuân về hoa đón xuân.

    Hoa có thời gian, xuân vẫn đây,

    Xuân đi hoa úa, đến hoa khai,

    Xuân nhờ hoa hiện hương xuân sắc,

    Hoa mượn xuân khoe sức sống đầy.

    Trần gian xuân viếng trao nguyền ước,

    Tặng một cành hoa xin chúc xuân.

     

                                Xuân Mậu Th́n 1988

     

     

    THIỀN TỌA

     

    Rừng thông yên lặng tiếng

    Hoàng hôn phủ khắp nơi

    Đơn thân ngồi tĩnh tọa

    Mặc t́nh cánh sao rơi

    Giữa đêm trường hoang vắng

    An nhiên miệng mỉm cười

    Thời gian nào hay biết

    B́nh minh đă đến rồi.

     

    TIẾNG CHUÔNG

     

    Mỗi lần điểm tiếng chuông ngân

    Bao nhiêu vọng tưởng bỗng dưng rụng rời

    Trở về thực tại trong tôi

    Phút giây chánh niệm đất trời lặng yên

    Cửa tùng mở cánh chân nguyên

    Vô Ưu bắt nhịp cầu duyên Niết Bàn

    Chim kêu Thiền thoại hành trang

    Suối reo hoà khúc nhạc vàng Tâm Kinh

    Thiền hương thơm bước tiền tŕnh

    Gót hài lưu dấu tinh anh nhiệm mầu.

    Tiếng chuông lảnh lót ngàn sau

    Tỉnh người bến mộng sạch làu trần ai

    Cách xa dù mấy dậm dài

    Từ bi chất liệu t́nh xây nối liền

    Đèn tâm soi sáng năo phiền

    Nguồn vui giải thoát đài sen kết thành

    Bấy nhiêu chánh niệm cảm nên

    Hiển bày qua tiếng chuông thanh nhịp nhàng

    Tuy rằng bặt tiếng chuông ngân

    Nhưng người tỉnh thức vẫn c̣n dư âm.

     

    TIẾNG MƠ KINH CẦU

     

    Vang đều tiếng mơ gọi xa

    Gói tṛn kinh tụng thiền ca vọng về

    Rót vào hố thẳm cơn mê

    Lay người tỉnh mộng bên lề trầm luân

    Âm ba chuỗi ngọc lan dần

    Bao nhiêu vọng tưởng nghe chừng rụng rơi

    Chân Tâm đă thức dậy rồi

    Bỗng nhiên miệng nở nụ cười xuân xanh

    Tuy rằng sống giữa phù sinh

    Nhưng ḿnh cảm thấy b́nh minh sáng làu

    Đi trong hơi thở nhiệm mầu

    Nhẹ nhàng kinh tụng kết sâu mối t́nh.

     

    BÊN ÁN SƯƠNG LAM

     

     

     

     

    Khói sương cuồn cuộn lên đồi

    Màn sương phủ kín chân trời cô thôn

    Đồi thông lặng đứng sương ôm

    Cỏ cây ấp ủ mặn nồng t́nh xuân

    Nghe như sức sống lên đường

    Đất trời rung chuyển nguồn thương nẩy mầm

    Nghe như thế giới hoà âm

    Thiền ca điệp khúc ngàn năm nhiệm mầu

    Trần ai lắng đọng sạch làu

    Lăng Già ảnh hiện nhịp cầu thiên thai

    Thiền trà thắm giọt sương mai

    Hương thơm Diệu Pháp vị đầy Chân Như

    Đèn tâm soi sáng án thư

    Hiên ngoài sương dệt vần thơ Niết Bàn.

     

    GƯƠNG SÁNG KIỀU ĐÀM DI

     

    Trăng trí tuệ muôn đời tỏ rạng

    Kiều Đàm Di gương sáng c̣n đây

    Mặc thời gian dù có đổi thay

    Người biểu tượng hương đầy Ưu Bát

    Lập chí nguyện đắp xây bờ giác

    Hướng nẻo chân vượt thoát trần ai

    Chốn cung vàng điện ngọc màng chi

    Ngôi hoàng hậu ra đi phủi sạch

    Quyết tầm Đạo xá ǵ ngăn cách

    Bước chông gai thử thách gian lao

    Phận quần thoa mong đạt Pháp mầu

    Làm ngọn đuốc ngh́n sau mở lối.

    Chị em hỡi cùng nhau tiếp nối

    Dấu chân xưa kết hội hoa đăng

    Độ chúng sanh thế giới ba ngàn

    Thuyền Bát Nhă quay sang bến mộng.

     

     

    MỪNG XUÂN

     

    Nàng xuân thấp thoáng đâu đây

    Nghe ḷng rộn ră tháng ngày đợi mong

    Âm thầm đến giữa tàn đông

    Xuân e ấp nở hương nồng hoa mai

    Mầm xuân sức sống căng đầy

    Nơn nà lá thắm tương lai rạt rào

    Ước mơ xin bắt nhịp cầu

    Đời xuân thêm sắc duyên trao nụ cười.

     

    HĂY T̀M ĐÂU

     

    Tuy hiện hữu nào biết ḿnh có mặt

    Thả suy tư măi đua bắt đâu đâu

    Bao ước mơ chưa hề nối nhịp cầu

    Đạt chí nguyện lại cho vào quên lăng

     

    Chân hạnh phúc khó t́m trong dĩ văng

    Những vần thơ ch́m hẳn đáy vô thường

    Tiếc nuối chi quá khứ nhạt mờ sương

    Thời danh phận nay chỉ tuồng huyễn mộng

     

    C̣n tương lai một khung trời viễn vọng

    Trang điểm lên toàn chất liệu sáo từ

    Suốt cuộc đời chen chúc giữa phù hư

    Nhặt ảo ảnh đắp xây bờ hạnh phúc

    Khác nào đâu Dă Tràng xe bến đục

    Sóng thời gian cuốn lấp băi phù sa

    Trắng tay rồi xuân sắc thuở hoan ca

    Lúc nh́n lại hởi ơi đà xế bóng

     

    Chân hạnh phúc hăy t́m đâu tổ ấm?

    Ồ! Trong tâm trong lẽ sống con người

    Nó chân thành khi ư niệm nguồn vui

    Và trọn vẹn qua nụ cười tỉnh thức.

     

     

    NGÀY VỀ VIÊN GIÁC

     

    Lành thay tôi về Viên Giác

    Đầy hoa ngập lối hương bay

    Lâng lâng tâm hồn thanh thoát

    C̣n đâu duyên kiếp trần ai.

     

    Lành thay tôi về Viên Giác

    Gặp người tri kỷ năm xưa

    T́nh thâm hàn huyên nhen nhúm

    Ấm ḷng giá lạnh song thưa.

     

    Lành thay Thiền lâm Viên Giác

    Đài sen quy hướng mười phương

    Niềm tin vun trồng cội phúc

    Xây nên truyền thống quê hương.

     

    Hôm nay tôi ngồi Viên Giác

    Hoà lên bản nhạc Thiền ca

    Âm vang khơi nguồn tỉnh thức

    Phù sinh vỡ mộng Ta Bà.

     

    CẢM NIỆM

    QUÁN SƠN TRÀ

     

    Đồi thông phảng phất mây hương

    Sơn Trà quán lợp t́nh thương đón mời

    Dừng chân Thiền khách người ơi

    Cùng chung tao ngộ nụ cười giao duyên

    Trăng thanh lơ lửng bên thềm

    Sáng soi công án trà Thiền điểm tâm

    Hoà lên khúc nhạc tri âm

    Cho tan bến mộng, cho ḷng nở hoa.

     

    PHÁP QUÁN NIỆM

    VÀ TU VIỆN KIM SƠN

     

    Thân tặng Đại Đức Viện Trưởng và tất cả thiền sinh

    dự tuần quán niệm II tại Tu Viện Kim Sơn.

     

     

    Nguồn tỉnh thức tiềm năng bừng trổi dậy

    Sức sống Thiền đang hé nhụy ngát hương

    Những đoá hoa, từ mảnh đất Kim Sơn

    Sen Tây Trúc của bốn phương thể hiện

    Đây sen búp tặng nhau với nụ cười ước nguyện

    Kết mây lành tuyết phủ khắp đồi thông

    Ba ngàn Phật sát đều hiển lộ viên dung

    Trong thể tánh chân không thiền viện.

    Hải hội Phật vạch sẵn một con đường quán niệm

    Nối vào đời gai góc cho hành giả đi lên

    Những tư lương bằng hơi thở hành thiền

    Cùng chánh niệm kết duyên qua nhất quán

    Đă un đúc nên những ưu đàm tỏ rạng

    Từ Ấn Độ nhuần xuân sắc đến Việt Nam

    Ánh kim quang bừng tỏa chiếu huy hoàng

    Thật linh diệu, một pháp môn huyền diệu....!

     

    XUÂN VIỆT NAM NĂM 1982

     

     

    Xuân đến hoa sầu thẹn đón xuân

    C̣n đâu xuân sắc điểm tô hương

    Tương lai đă chết trong mầm sống

    Ước vọng mà chi khổ đoạn trường.

     

    Pháo nổ soi ḷng lệ nhỏ rơi

    Cảm thương số phận lắm bao người

    Bên bờ vực thẳm tàn hơi mọn

    Có biết ǵ Xuân giữa chợ đời.

     

    XĂ HỘI VIỆT NAM NĂM 1982

     

    Nơi vệ đường đói rét

    Một em bé lên ba

    Ngây thơ bên vú mẹ

    Nh́n mọi người đi qua

    Nào hay mẹ đă chết

    Giữa đêm sương phủ nḥa!!!

     

     

    THỜI GIAN......

     

     

     

    Thời gian từ đâu đến

    Do quả đất vần xoay

    Do tinh cầu di chuyển

    Từ nhật nguyệt đồng quy

    Từ đơn vị sanh tử

    Của muôn pháp đổi thay

    Định mốc câu chuẩn đích

    Là luật tắc an bày

    V́ không gian biến động

    Khích vạn vật tung bay

    Nhiều ly tâm hợp sức

    Thành Tam Giới ṿng đai

    Tựa vô minh làm trục

    Luân hồi bánh xe quay

    Măi lăn theo hành nghiệp

    Khiến vũ trụ vơi đầy.

     

    TÁNH THAM

     

    Tiền rơi ai bỏ sau lưng

    Kẻ tham sáng mắt, vội vàng lượm ngay

    Tưởng rằng hạnh phúc là đây

    Trong khi người khóc mất đi cuộc đời

    Ngờ đâu luật pháp đến nơi

    Gắn lên nhăn hiệu con người bất lương

    Thế rồi rước lấy tù nhân

    Than thân trách phận họa vương phải đành

    Tham lam hạt giống vô t́nh

    Đừng cưu mang nó trong ḿnh lụy thân

    Chôn vùi lắm kẻ công khanh

    Đọa đầy lắm kẻ tinh anh tột cùng

    Dù cho liêm chính bao dung

    Nó như không diệt khó mong toại nguyền

    Ai ơi suy đó làm duyên

    Thoát ṿng trói buộc, cửa Thiền an tâm

     

    THAO THỨC

     

    Tim buốt lạnh thay v́ băng giá lạnh

    Chàng thư sinh ḷng thoi thóp cô liêu

    Mộng công hầu suốt cả cuộc đời chiều

    Xây ước vọng hùng anh trên cát bụi

    Chiếc thuyền mơ lênh đênh vào vạn cơi

    Biết đâu bờ để cập bến sông Hương

    Đành lang thang trong bể khổ trầm luân

    Bám víu măi cánh thời gian kiếp bạc

    Nào những tưởng đường vinh quang tỏ rạng

    Đầy trăng sao và ngập lối thiên thai

    Trải ngọc vàng qua mỗi bước anh đi

    Vui vĩnh cửu tặng nhau đây lẽ sống.

    Nhưng ngờ đâu suy tư đầy bể rộng

    Mảnh thân gầy tô đậm nét đau thương

    Bóng hoàng hôn vẩn đục liệm muôn phương

    Ngăn chí nguyện gối canh trường băo tố

    Ai thấu nỗi thuyền đơn không bến đỗ

    Bềnh bồng trôi quanh lối cũ trần duyên

    Vẫn trông chờ tia ánh sáng vô biên

    Cho tim lạnh bớt triền miên khổ lụy.

     

    VỮNG NIỀM TIN

     

    Nuôi hy vọng xây tương lai sáng tỏ

    Chốn phù sinh t́m điểm tựa quang vinh

    Cho duyên phần hoa nở ngát hương trinh

    Làm thơm đẹp vườn tâm linh tỉnh thức.

    Nhưng lẩn quẩn nào thấy đâu nẻo trước

    Giữa mê đồ vẫn lạc bước trần ai

    Nửa đường đời qua lắm ngơ chông gai

    Ôm cay đắng quảy lên vai tủi hận

    Bâu lệ thấm suốt tiến tŕnh lận đận

    Kiếp lăng du không định hướng về đâu

    Thôi từ nay buông thả phận dăi dầu

    Bao mơ ước trôi sâu ḍng ảo tưởng.

    Một ngày kia bỗng dừng chân vất vưởng

    Nơi khô cằn heo hút gió hoang vu

    Mảnh thân gầy xin gói trọn sầu đau

    Vùng sỏi đá bới đào nên sự sống

    May mắn thay dư hương c̣n vướng đọng

    Xông ướp ḷng thêm đắp vững niềm tin

    Gặp nhau đây người tri kỷ đồng hành

    Chung cảnh ngộ xẻ chia t́nh ấm lạnh

    Kể hôm nay tôi không c̣n cô quạnh

    Chẳng ngại ngùng nguyền dũng mănh vươn lên

    Tay trong tay hát nốt bản tồn sinh......

     

    CUỘC ĐỜI THANH THOÁT

     

          Đây là bài hát cổ nhạc theo điệu B́nh Bán mà Thắng Hoan sáng tác để dâng lên linh hồn Cha Mẹ là nhạc sĩ đương thời hầu ghi lại h́nh ảnh cuộc đời thanh thoát của hai người.

     

     

    Tâm hồn ta rổng rang

    Với cô Hằng soi khắp bốn phang

    Ngọn thanh phong phảng phất nhẹ nhàng

    Khiến ḷng này thêm phấn khởi hân hoan

    Cỏ cây ẩn hiện ngổn ngang

    Cảnh trí xem muôn vàng tươi đẹp

    Cành tha thướt uốn ḿnh theo gió

    Gục gặc đầu chào khách tiêu dao

    Tủm tỉm hoa ửng lộn khoe màu

    Đều long lanh muôn vạn điểm sương

    Thỉnh thoảng bay ngào ngạt thời hương

    Mùi xông ướp đêm trường canh thâm

    Kề bên dế ngâm vọng trầm

    Văng vẳng nghe nhỏ to êm đềm

    Dạo quanh lần xa gần ngoạn cảnh

    Cô Hằng cùng ta thường cạnh bên nhau.

     

    Từ xưa những bậc thanh cao

    Cũng cảnh này nước này trời Nam

    Chán công danh nhàn ẩn lâm san

    Với gió trăng thi tửu cung đàn

    Giờ ta đây kính ghi đôi lời

    Cảm t́nh thưởng trăng kỷ niệm ngàn xưa

    Ngàn xưa rồi đến hôm nay

    Thời gian thay đổi đổi thay

    Cổ kim cách biệt, nhưng tinh thần như một

    C̣n gió c̣n trăng vẫn vui thanh bạch cho đời an lạc.

     

    XÂY DỰNG

     

    Ghi lại nếp sống thanh b́nh của làng Mỹ Lương quê hương tôi và h́nh ảnh điêu tàn bởi chiến tranh gây nên.

     

    Góp nhặt t́nh thương của cuộc đời

    Chân thành nối lại nước non tôi

    Hồi sinh truyền thống tâm tư lạnh

    Ngó thẳng trao nhau một nụ cười.

     

    Thù hận lâu rồi xây cách ngăn

    Giang sơn ai nỡ dệt lầm than

    Vết thương Bến Hải hờn ly biệt

    Đă mấy thu qua lửa ngập tràn.

     

    Nhớ rơ quê tôi xứ đất lành (làng Mỹ Lương)

    Hàng cau che chở túp lều tranh

    Ḍng sông hương nước xây năm tháng

    Cô gái đ̣ ngang ấp ủ t́nh.

     

    Bỗng một ngày kia dậy uất hờn

    Chiến tranh chôn sống mảnh t́nh con

    Thôn xanh chết lịm hoa cài máu

    Xơ xác cành lan gục giữa đường.

     

    Từ đấy hoang vu lợp mái sầu

    T́nh quê khơi động lệ tuôn đau

    Tiếng ḥ cô gái năm xưa ấy

    Vắng bặt vần thơ ước vọng cầu.

     

    Xóm cũ điêu tàn ngăn lối đi

    Lạnh lùng che phủ một vầng mây

    Xa xa c̣n lại lều tranh đổ

    Nấm mộ người xưa chẳng nói ǵ!!!

     

    BÀI KỆ LÂM TẾ

     

    THẮNG HOAN, Pháp Tự là LONG HOAN là truyền thừa đời thứ 24 thuộc ḍng LÂM THẾ CHÁNH TÔNG của hệ phái Tổ Sư BÍCH PHONG với bài kệ như sau mà THẮNG HOAN sáng tác:

     

    Long chủng tâm nguyên tại

    Huệ nhựt đạt dung thông

    Thường trụ Như Lai tánh

    Tùy thuận ứng hoá thân

    Hàm linh năng đắc độ

    Lư pháp diễn diệu ngôn

    Giải minh phi nhị đạo

    Tức liễu ngộ Chân Không.

     

    Dịch nghĩa:

     

    Mầm sống nguồn tâm vẫn ở đây

    Mặt trời trí tuệ khắp soi đầy

    Dung thông bản giác không rời tánh

    Ưùng hoá tùy cơ mọi tướng bày

    Độ thoát hàm linh sanh tử kiếp

    Triển khai Diệu Pháp hướng chung quy

    Con đường Bất Nhị phân rành lối

    Lư thể Chân Không liễu ngộ ngay.

     

    THẮNG HOAN THI TẬP

                  TẬP II

     

    XUÂN THỂ

     

    Xuân đến nhờ hoa tô điểm xuân

    Thiếu hoa xuân mất chỗ nương thân,

    Hồn xuân đượm thắm, hoa xuân mộng

    Báo hiệu xuân về hoa đón xuân.

    Hoa có thời gian, xuân vẫn đây,

    Xuân đi hoa úa, đến hoa khai,

    Xuân nhờ hoa hiện hương xuân sắc,

    Hoa mượn xuân khoe sức sống đầy.

    Trần gian xuân viếng trao nguyền ước,

    Tặng một cành hoa xin chúc xuân.

     

                                Xuân Mậu Th́n 1988

     

     

    THIỀN TỌA

     

    Rừng thông yên lặng tiếng

    Hoàng hôn phủ khắp nơi

    Đơn thân ngồi tĩnh tọa

    Mặc t́nh cánh sao rơi

    Giữa đêm trường hoang vắng

    An nhiên miệng mỉm cười

    Thời gian nào hay biết

    B́nh minh đă đến rồi.

     

    TIẾNG CHUÔNG

     

    Mỗi lần điểm tiếng chuông ngân

    Bao nhiêu vọng tưởng bỗng dưng rụng rời

    Trở về thực tại trong tôi

    Phút giây chánh niệm đất trời lặng yên

    Cửa tùng mở cánh chân nguyên

    Vô Ưu bắt nhịp cầu duyên Niết Bàn

    Chim kêu Thiền thoại hành trang

    Suối reo hoà khúc nhạc vàng Tâm Kinh

    Thiền hương thơm bước tiền tŕnh

    Gót hài lưu dấu tinh anh nhiệm mầu.

    Tiếng chuông lảnh lót ngàn sau

    Tỉnh người bến mộng sạch làu trần ai

    Cách xa dù mấy dậm dài

    Từ bi chất liệu t́nh xây nối liền

    Đèn tâm soi sáng năo phiền

    Nguồn vui giải thoát đài sen kết thành

    Bấy nhiêu chánh niệm cảm nên

    Hiển bày qua tiếng chuông thanh nhịp nhàng

    Tuy rằng bặt tiếng chuông ngân

    Nhưng người tỉnh thức vẫn c̣n dư âm.

     

    TIẾNG MƠ KINH CẦU

     

    Vang đều tiếng mơ gọi xa

    Gói tṛn kinh tụng thiền ca vọng về

    Rót vào hố thẳm cơn mê

    Lay người tỉnh mộng bên lề trầm luân

    Âm ba chuỗi ngọc lan dần

    Bao nhiêu vọng tưởng nghe chừng rụng rơi

    Chân Tâm đă thức dậy rồi

    Bỗng nhiên miệng nở nụ cười xuân xanh

    Tuy rằng sống giữa phù sinh

    Nhưng ḿnh cảm thấy b́nh minh sáng làu

    Đi trong hơi thở nhiệm mầu

    Nhẹ nhàng kinh tụng kết sâu mối t́nh.

     

    BÊN ÁN SƯƠNG LAM

     

     

     

     

    Khói sương cuồn cuộn lên đồi

    Màn sương phủ kín chân trời cô thôn

    Đồi thông lặng đứng sương ôm

    Cỏ cây ấp ủ mặn nồng t́nh xuân

    Nghe như sức sống lên đường

    Đất trời rung chuyển nguồn thương nẩy mầm

    Nghe như thế giới hoà âm

    Thiền ca điệp khúc ngàn năm nhiệm mầu

    Trần ai lắng đọng sạch làu

    Lăng Già ảnh hiện nhịp cầu thiên thai

    Thiền trà thắm giọt sương mai

    Hương thơm Diệu Pháp vị đầy Chân Như

    Đèn tâm soi sáng án thư

    Hiên ngoài sương dệt vần thơ Niết Bàn.

     

    GƯƠNG SÁNG KIỀU ĐÀM DI

     

    Trăng trí tuệ muôn đời tỏ rạng

    Kiều Đàm Di gương sáng c̣n đây

    Mặc thời gian dù có đổi thay

    Người biểu tượng hương đầy Ưu Bát

    Lập chí nguyện đắp xây bờ giác

    Hướng nẻo chân vượt thoát trần ai

    Chốn cung vàng điện ngọc màng chi

    Ngôi hoàng hậu ra đi phủi sạch

    Quyết tầm Đạo xá ǵ ngăn cách

    Bước chông gai thử thách gian lao

    Phận quần thoa mong đạt Pháp mầu

    Làm ngọn đuốc ngh́n sau mở lối.

    Chị em hỡi cùng nhau tiếp nối

    Dấu chân xưa kết hội hoa đăng

    Độ chúng sanh thế giới ba ngàn

    Thuyền Bát Nhă quay sang bến mộng.

     

     

    MỪNG XUÂN

     

    Nàng xuân thấp thoáng đâu đây

    Nghe ḷng rộn ră tháng ngày đợi mong

    Âm thầm đến giữa tàn đông

    Xuân e ấp nở hương nồng hoa mai

    Mầm xuân sức sống căng đầy

    Nơn nà lá thắm tương lai rạt rào

    Ước mơ xin bắt nhịp cầu

    Đời xuân thêm sắc duyên trao nụ cười.

     

    HĂY T̀M ĐÂU

     

    Tuy hiện hữu nào biết ḿnh có mặt

    Thả suy tư măi đua bắt đâu đâu

    Bao ước mơ chưa hề nối nhịp cầu

    Đạt chí nguyện lại cho vào quên lăng

     

    Chân hạnh phúc khó t́m trong dĩ văng

    Những vần thơ ch́m hẳn đáy vô thường

    Tiếc nuối chi quá khứ nhạt mờ sương

    Thời danh phận nay chỉ tuồng huyễn mộng

     

    C̣n tương lai một khung trời viễn vọng

    Trang điểm lên toàn chất liệu sáo từ

    Suốt cuộc đời chen chúc giữa phù hư

    Nhặt ảo ảnh đắp xây bờ hạnh phúc

    Khác nào đâu Dă Tràng xe bến đục

    Sóng thời gian cuốn lấp băi phù sa

    Trắng tay rồi xuân sắc thuở hoan ca

    Lúc nh́n lại hởi ơi đà xế bóng

     

    Chân hạnh phúc hăy t́m đâu tổ ấm?

    Ồ! Trong tâm trong lẽ sống con người

    Nó chân thành khi ư niệm nguồn vui

    Và trọn vẹn qua nụ cười tỉnh thức.

     

     

    NGÀY VỀ VIÊN GIÁC

     

    Lành thay tôi về Viên Giác

    Đầy hoa ngập lối hương bay

    Lâng lâng tâm hồn thanh thoát

    C̣n đâu duyên kiếp trần ai.

     

    Lành thay tôi về Viên Giác

    Gặp người tri kỷ năm xưa

    T́nh thâm hàn huyên nhen nhúm

    Ấm ḷng giá lạnh song thưa.

     

    Lành thay Thiền lâm Viên Giác

    Đài sen quy hướng mười phương

    Niềm tin vun trồng cội phúc

    Xây nên truyền thống quê hương.

     

    Hôm nay tôi ngồi Viên Giác

    Hoà lên bản nhạc Thiền ca

    Âm vang khơi nguồn tỉnh thức

    Phù sinh vỡ mộng Ta Bà.

     

    CẢM NIỆM

    QUÁN SƠN TRÀ

     

    Đồi thông phảng phất mây hương

    Sơn Trà quán lợp t́nh thương đón mời

    Dừng chân Thiền khách người ơi

    Cùng chung tao ngộ nụ cười giao duyên

    Trăng thanh lơ lửng bên thềm

    Sáng soi công án trà Thiền điểm tâm

    Hoà lên khúc nhạc tri âm

    Cho tan bến mộng, cho ḷng nở hoa.PHƯỚC HẬU ĐỨC TIN

     

    Phước Hậu vun bồi bởi đức tin

    Bàn tay con Phật kết mây lành

    Chở che ṇi giống qua năm tháng

    Cuộc sống lưu vong được thái b́nh.

     

    Điểm tựa tâm linh của mọi người

    Tàng cao phước hậu chính là nơi

    Nhịp cầu bến giác qua trần thế

    Sớm kệ chiều kinh bao khổ vơi.

     

    Phước Hậu niềm tin của chúng ta

    Kết duyên t́nh Đạo đẹp t́nh nhà

    Xây nên truyền thống muôn năm thuở

    Cho giống Ưu Đàm chóng nở hoa.

     

    Phước Hậu niềm tin trải rộng ḷng

    Đón mời con Phật khắp Tây Đông

    Cùng nhau tô thắm đài sen báu

    Thế hệ mai sau sớm nẩy mầm.

     

    TÔI ĐI

     

    Tôi đi góp nhặt sầu thương

    Điểm tâm cho sạch vấn vương cuộc đời

    Cho ḷng rộn nở hoa tươi

    Cho môi điểm mộng nụ cười hồn nhiên

    Sáng ngời mắt huệ  giao duyên

    Lung linh ánh nguyệt cấm thuyền cơi an

    Tiêu giao hát khúc thanh nhàn

    Thiền hương thơm ngát huy hoàng thiên thai

    Lối về Không lộ thang mây

    Đoá sen theo bước gót hài Chân Như

    Ưu Đàm trải thảm đón chờ

    Trời xanh dệt lấy vần thơ Niết Bàn.

     

    T̀NH VANCOUVER

    CHÂN QUANG

     

    Thân tặng thầy trụ tŕ và toàn thể Phật Tử chùa Chân Quang tại Vancouver, Canada trong thời gian Thắng Hoan hoằng pháp tại đây với mặn nồng đạo vị.

                                                                                         Ngày 12 tháng 7 năm 1988

     

     

    Vancouver hùng thiêng sông núi

    Gợi hồn quê mạch suối dâng trào

    Đuốc Chân Quang ánh mắt ngời sao

    Người con Phật rạt rào lẽ sống

    Chí đại nguyện đắp xây bờ mộng

    Hướng cơi chân trải rộng niềm tin

    Dù chông gai lấp nẻo trường thành

    Vẫn bước vững hành tŕnh giải thoát

    Người con Phật t́nh trao kết chặt

    Nước từ bi tắm mát nguồn thương

    Mong mỏi sao khắp chốn đường trần

    Hoa Ưu Bát ngát hương vạn đại

    Khách viễn du khi dừng chân lại

    Người ở đây ưu ái chân thành

    Un đúc nên ngọc báu tinh anh

    Làm quà tặng lữ hành lạc bước

    Nghe sung sướng tràn lên tâm thức

    Kính cẩn nguyền chư Phật ân ban

    Độ đàn con tín đạo Chân Quang

    Sớm vượt thoát muôn ngàn đau khổ.

     

    MẶT THẬT CUỘC ĐỜI

     

     

     

     

     

    Ngồi trên tột đỉnh Thiền Na

    Điểm cao trí tuệ chan hoà am mây

    Nh́n xem thế giới trần ai

    Ch́m trong bể khổ vơi đầy trầm luân

    Phù sinh nào có mùa xuân

    Vành môi héo hắt, mắt rưng lệ sầu

    Bến mê sao bắt nhịp cầu

    Xe tơ hoa mộng, gối đầu tử sinh

    Đua chen đi bắt bóng h́nh

    Xỏ xâu hạt nước cho ḿnh điểm trang

    Cuộc đời giăng mắc trái ngang

    Ai qua nhiều ít cưu mang năo phiền

    Sao không t́m lại b́nh yên

    Phút giây tĩnh lặng cửa Thiền an tâm

    Dù cho sống giữa thăng trầm

    Nguồn vui cảm thấy ngàn năm rạt rào.

     

    MÙA TUYẾT TRẮNG

     

    Phật Ân tôi viếng lúc sang đông

    Kỷ niệm đầu tiên rộn ră ḷng

    Vạn vật nằm yên trời ướp lạnh

    Phố phường gối tuyết đắp chăn bông

     

    Thông xanh khoát áo trắng chờ ai

    Đứng giữa trời đông suốt tháng ngày

    Muôn hướng hoang sơ tràn ngập lối

    Nẻo về lối mộng đă mờ phai

     

    Hoa rải đón chào khách viễn phương

    Cho đời tươi mát đượm t́nh thương

    Đi trên hoa tuyết như sen nở

    Như lạc Bồng Lai đẹp lạ thường

     

    Có phải thần tiên hay cơi trần

    Sao người thanh thoát dạ lâng lâng

    Bước chân in dấu sâu ḷng tuyết

    Gợi cảm tao Phùng khách viễn phương.

     

    PHÁP NHŨ

    (Nguồn sữa của Phật Pháp)

     

    Sữa Pháp dâng từ mạch suối tâm

    Khơi nguồn chân lư đạo dung thông

    Đượm nhuần giới thể hương xuân sắc

    Nuôi dưỡng đời tu đến tột cùng.

     

     

    PHÁP HỶ

    (Nguồn vui đạo pháp)

     

    Pháp hỷ sáng ngời ánh mắt thanh

    Khi người ngộ đạo lư tinh anh

    Nụ cười hé nở hoa hàm tiếu

    Sung sướng tràn lên khắp cả ḿnh.

     

     

    B̀NH BÁT

     

    Bính bát Như Lai góp mặt đời

    Dưỡng sinh con Phật khắp cùng nơi

    Mở bày trí tuệ nguồn tâm hiện

    Tô điểm chân thân đức hạnh bồi

    Bồ Tát nhờ đây thành đạo nghiệp

    Niết Bàn bởi đó nở hoa khôi

    Hạt cơm gói trọn Tâm Kinh thể

    Thọ dụng nên cần tỉnh thức soi.

     

     

    CẢM NIỆM

    PHẬT TỬ CHÙA PHỔ HIỀN

     

     

     

     

     

    Phổ Hiền nhân dịp dừng chân

    Mến thương Phật Tử xa gần nhiệt tâm

    Chung xây với một tấm ḷng

    Trao nhau t́nh Đạo mặn nồng cùng chia

    Hiến dâng Phật Tổ hương thề

    Nguyện toà sen nở Bồ Đề sáng soi

    Ước mơ vững bước đường đời

    Vinh quang ṇi giống rạng ngời tổ tiên

    Mong sao con thảo cháu hiền

    Mồi đèn trí tuệ lưu truyền ngàn năm.

     

    THƠ DUYÊN NGHIỆP

     

          Bài thơ Duyên Nghiệp được sáng tác theo tinh thần câu truyện nàng Vọng Phu của kinh Pháp Cú mà bốn câu kệ sau đây đă cô đọng:

     

          “Khi người đang hái hoa

            Ḷng say mê lạc thú

            Niềm vui kia chưa thoả

            Tử thần đă lôi xa.”

                 Kinh Pháp Cú

     

          Câu chuyện nàng Vọng Phu được tóm lược như sau:

          Nàng Vọng Phu kiếp trước là tiên nữ, một trong những thê thiếp của trời Đế Thích thứ 33. Vào buổi b́nh minh nọ, trời Đế Thích và các cung nữ đi dạo vườn Thượng Uyển Lạc Viên. Các cung nữ th́ đi hái hoa để dâng cho vua Đế Thích. Nàng cùng đi hái hoa như các cung nữ khác. Bỗng nhiên nàng chết bất ngờ v́ bị bệnh trúng gió. Hồn của nàng liền đọa xuống trần gian. Nàng sanh vào một gia đ́nh trưởng giả giàu có và nàng trở thành một cô gái xinh đẹp. Nhưng điều đặc biệt hơn hết nàng nhớ được kiếp trước của ḿnh là cung nữ ở trên trời. Từ đó nàng cứ măi ấp ủ nhớ nhung vua Đế Thích. Nàng theo cha đi lễ Phật và làm tất cả mọi phước thiện để mong sớm được trở về đoàn tụ với vua trời. Đệ tử Phật đặt tên nàng là Vọng Phu.

     

          Nàng có chồng và sanh được bốn đứa con. Sau đó nàng chết. Hồn của nàng liền được đầu thai trở lại cơi trời và được chuyển hoá thành cung nữ như xưa đúng theo lời ước nguyện của nàng. Khi nàng được trở về cũng nữ th́ lúc đó cơi trời Đế Thích vẫn c̣n là buổi sáng và các cung nữ khác vẫn c̣n đang kết hoa để dâng lên cho vua Đế Thích. Vua Đế Thích thấy nàng liền hỏi, sáng nay nàng đi đâu? Nàng kể lại hết mọi việc cho vua Đế Thích nghe mà trong thời gian nàng bị đọa xuống trần gian.

     

     

          Đại ư câu chuyện trên, đức Phật cho chúng ta nhận thấy cơi trời Đế Thích cũng giống như cơi trần gian này vẫn c̣n nằm trong ṿng luân hồi sanh tử lưu chuyển. Sự sống chết, sự lạc thú và sự khổ đau của chúng sanh trong các cơi này sở dĩ chênh lệch nhau quá xa là do bởi nghiệp báo và thời gian xoay vần của mỗi nơi không đồng nhau. Dựa theo ư niệm đó tôi liền sáng tác thành bài thơ gọi là DUYÊN NGHIỆP.

     

     

    DUYÊN NGHIỆP

     

     

    Vườn thượng uyển ngàn hoa khoe sắc thắm

    Ngát hương thanh tô đậm nét thiên thai

    Một nàng tiên lả lướt gót sen hài

    Hoa trinh nhặt kết đài dâng Đế Thích

    Mơ mộng vua pḥng loan đừng cô tịch

    Cho nỗi ḷng thoả thích nghĩa trăm năm

    Tưởng đâu rằng măi hưởng thụ sắc cầm

    Trải muôn kiếp cung đàn dây nối chặt

    Ôi! Nào ngờ vô thường xe phiếm lạc

    Đành tuổi xuân tan tác cánh sao rơi

    Xuống trần gian trả nợ tóc tơ đời

    V́ lỡ hẹn duyên đầu lời thệ ước

    Cùng chàng trai phù sinh đà trói buộc

    Nên đọa sa vào phàm trược cưu mang

    Làm nữ thân vương vấn phận bẽ bàng

    Ôm thất vọng phũ phàng ngăn lối cũ

     

    Vui cung Quảng mà sao không hưởng thụ

    Sang ngang chi giờ ấp ủ t́nh xưa

    Khiến ai đây lạc lẽo lửa hương thừa

    Chăn gối lạnh hững hờ câu chung thủy

    Nỡ ra đi để bao sầu vạn kỷ

    Con bơ vơ, chồng nhục chí tủi hờn

    Chỉ riêng ḿnh sung sướng với thiên vương

    Miễn đoàn tụ thế là tṛn khấn nguyện.

    May mắn thay chốn Ta Bà luân chuyển

    Phước báo dư, nàng tinh tiến tu tâm

    Chẳng đam mê giữa cuộc thế thăng trầm

    Nhờ tỉnh thức sớm thoát ṿng tục lụy.

    Người nên biết đúng theo lời Phật dạy

    Lẽ tử sanh cả tam giới lầm than

    Phi Tưởng trời, luân hồi vẫn xe lăn

    Huống là chốn thiên đường nàng ngự trị

    Hưởng lạc thú c̣n trong ṿng hữu thỉ

    Chưa phải chân, hăy t́m lại cơi an

    Ở bên kia ngoài thế giới ba ngàn

    Mới thật sự chính Niết Bàn tịch tịnh.

     

    MỪNG NGÀY PHẬT ĐẢN

     

    Ngày Phật Đản tin về mùa kỷ niệm

    Rộn ràng lên người con Phật năm châu

    Nghe nguồn vui mang sắc thái nhiệm mầu

    Niềm tin vững in sâu ḷng thệ nguyện

    Bậc Đại Giác Ta Bà đà xuất hiện

    Cứu quần sanh thoát khỏi biển trầm luân

    Phá si mê người ngọn đuốc dẫn đường

    Thuyền Bát Nhă vươn cao buồm trí tuệ

    Người nhận thấy trần gian bao thế hệ

    Phũ phàng lên kiếp nô lệ lầm than

    Tạo cho nhau giai cấp trói buộc ràng

    Bị khống chế bởi quyền năng không tưởng

    Cứ hy sinh suốt cuộc đời vất vưởng

    Trong khổ đau đầy ác trược triền miên

    Trôi xuống lên ṿng sanh tử năo phiền

    Lôi cuốn măi theo vô minh nghiệp báo

    Người thương xót liền mở bày chánh đạo

    Hướng nẻo chân lời dạy bảo rơ rành:

    “Các con đây chính là Phật sẽ thành,

    Đều b́nh đẳng, hăy mau lên Chánh Giác.”

    Thật chân lư và t́nh thương bàng bạc

    Lời ngọc vàng vẫn ghi tạc ḷng son

    Tiếng Pháp Âm vẫn vang dội chuông ngân

    Chúng con nguyện bước theo chân Phật Tổ

    Để nhớ ơn một bậc thầy giác ngộ

    Gương hy sinh người tế độ trần gian

    Ngày Đản Sanh thị hiện thật huy hoàng

    Chúng con nguyện kết hoa đăng tưởng niệm.

     

    CHÍNH BỞI TẠI TÂM

     

    Khổ đau nào phải tại người

    Tâm ḿnh chấp trước những lời thị phi

    Ai cho ḿnh chẳng biết ǵ

    Th́ đâu vương vấn sầu bi năo phiền

    Tâm ḿnh chẳng chút b́nh yên

    Tạo nên sóng gió triền miên đổi dời

    Cuộc đời nước chảy mây trôi

    Đua chen cho lắm để rồi lụy thân

    Thông reo hay gió gảy đờn

    Do tâm phân biệt vuông tṛn khen chê

    Chớ thông và gió chưa hề

    Can chi ḿnh biết năo nề thêm lên

    Tâm yên là khúc thanh b́nh

    Khổ đau hoá giải an lành nở hoa

    Dù cho sống giữa Ta Bà

    Ḿnh đây cảm thấy Thiền ca Niết Bàn.

     

    TÂM SỰ G̀.... ?

     

    Mắt huyền ngấn lệ sầu vương

    Ước mơ dường thể tang thương cơi ḷng

    Nhớ ai cách núi ngăn sông

    Hay buồn non nước ch́m trong biển hờn

    Đắng cay khắp nẻo đường trần

    Ai qua nhiều ít gian truân cuộc đời

    Khổ chi héo hắt vành môi

    An tâm để chút nụ cười nở hoa.

     

    T̀NH CHA NGHĨA MẸ

     

    Cha cho con mầm sống

    Trao qua sự yêu đương

    Mẹ cưu mang ngày tháng

    Ấp ủ trọn t́nh thương

     

    Chào đời lên tiếng khóc

    Con báo hiệu tin vui

    Mẹ mừng qua cơn chết

    Nở sanh đau đớn người

     

    Cha mừng khôn tả xiết

    Vừa được đứa con thơ

    Như đời thêm xuân sắc

    Sáng đẹp cả trời mơ

     

    Cánh tay ngà che chở

    Son phấn mẹ màng chi

    Dành cho con tất cả

    Khổ đau chẳng ngại ǵ

     

    C̣m lưng dầm sương nắng

    Cha nào quản tuổi xanh

    Bôn ba v́ con trẻ

    T́m kiếm một b́nh minh

     

    Mong con khôn lớn nên người

    Điểm tô ḍng họ muôn đời hiển vinh

    Ước mơ chỉ bấy nhiêu t́nh

    Mẹ cha gởi trọn con ḿnh tương lai.

     

    QUÊ TÔI

     

          Quê Tôi: là làng Mỹ Lương (đất lành) quận Giáo Đức, tỉnh Định Tường (Mỹ Tho) miền nam Việt Nam.

     

     

    Nhớ rơ quê tôi xứ đất lành

    Hàng cau che chở túp lều tranh

    Ḍng sông hương nước xây năm tháng

    Cô gái đ̣ ngang ấp ủ t́nh

     

    Nhớ rơ quê tôi xứ đất lành

    Xóm làng đùm bọc lũy tre xanh

    Ruộng vườn đua nở khoe mầm sống

    Trao đổi tâm t́nh dưới mái tranh

     

    Nhớ rơ quê tôi xứ đất lành

    Tiếng ḥ thôn nữ mộng hoa trinh

    Thẹn thuồng e ấp hồng đôi má

    Bẽn lẽn rèm sau mắt gởi t́nh

     

    Nhớ rơ quê tôi xứ đất lành

    Có chuông chùa cổ gợi niềm tin

    Sớm chiều hai buổi kinh cầu nguyện

    Mong măi an vui xứ sở ḿnh

     

    Nhớ rơ quê tôi xứ đất lành

    Trẻ thơ đùa giỡn ánh trăng thanh

    Vi vu tiếng sáo hoà theo gió

    Cùng hát cho nhau khúc thái b́nh.

     

    BÊN BỜ SUỐI MỘNG

     

    Nước chảy về đâu chẳng đợi chờ

    Sao không dừng lại dệt vần thơ

    Suối reo hoà khúc mừng tao ngộ

    Để khách đa t́nh dạ ngẩn ngơ

     

    Nước chảy về đâu chẳng nhớ nguồn

    Ra đi bỏ lại vạn t́nh thương

    Mặc ai mong đợi sầu ly cách

    Măi sống lang thang khắp nẻo đường

     

    Lên thác xuống ghềnh nước vẫn trôi

    Mang theo sức sống trải muôn nơi

    Phồn vinh vạn vật thêm tươi mát

    Tô thắm cho ai góp mặt đời

     

    Làm kiếp con tằm chẳng mộng mơ

    Cho xong duyên phận kẻ giăng tơ

    Đục trong thế sự nào hay biết

    Ḿnh vẫn an nhiên giữa cuộc cờ

     

    Rồi một ngày kia nước trở về

    Bến đ̣ năm cũ của hương quê

    Thời gian biến đổi c̣n đâu nữa

    Chôn chặt muôn năm một ước thề.

     

    ĐI TRONG MƯA TUYẾT

     

    Dạo chơi thế giớùi Thiền Na

    Tuyết trao trinh bạch rải hoa đón chào

    Gót hài lưu dấu ngh́n sau

    Thời gian xoay chuyển, nhiệm mầu c̣n đây

    Không gian dù có đổi thay

    Trần gian dù có vơi đầy trầm luân

    Trinh nguyên này vẫn chân thường

    Ưu Đàm hoa vẫn xông hương lối về.

     

     

     

    THƯỞNG NGOẠN

     

    Ngồi trên tột đỉnh Lăng Già

    Bên đèn trí tuệ trăng ngà sáng soi

    Không gian thơm ngát hương trời

    Vi vu độc tấu sáo ngời Pháp Âm.

     

    NÉT TRANG ĐÀI

     

          Thân tặng Thi Sĩ Lisa Huyền Vân

     

    Mây huyền lợp mái đài trang

    Thiêng hương xông ướp mộng vàng giăng tơ

    Đầu xanh cài ánh trăng mơ

    Gót hài in dấu vần thơ đượm t́nh.

    BỨC TRANH LINH HOẠT

     

          Thân tặng Văn Dũng & Hải Đường

     

    Tóc thương lả lướt mây huyền

    Thướt tha bên gió trăng nghiêng lược cài

    Trái xoan khuôn mặt xuân đầy

    Hồn nhiên điểm mộng trang đài thanh tao

    Lung linh mắt ngọc ngời sao

    Nụ cười hoa thắm lối vào cơi an

    Cội Tùng (1) nương bóng Cát Đằng (2)

    Tương lai hoà khúc nhạc vàng chân tâm

    Sáng soi có trí trăng rằm

    Hành trang sẵn có Pháp Âm nhiệm mầu

    Cùng nhau đi nốt nhịp cầu

    Dư hương hạnh phúc ngh́n sau lưu truyền.

     

          (1) Cội Tùng: tượng trưng cho Văn Dũng

          (2) Cát Đằng: tượng trưng cho Hải Đường

     

     

    NHỮNG ĐOÁ SEN THƠM

     

          Thân tặng Đại Chúng để kỷ niệm khoá tu học mùa hè năm 1991

    tại Tu Viện Kim Sơn

     

     

    Chân tâm thể hiện nét trinh nguyên

    Góp mặt trần gian những đoá sen

    E ấp hồn xuân đầy cánh mộng

    Lung linh mắt ngọc ánh trăng huyền

    Vô tư trải thảm đời hoa thắm

    An lạc tô son nếp sống thiền

    Dâng trọn tuổi xuân lên đức Phật

    Khơi nguồn trí tuệ kết t́nh duyên.

     

     

    ĐỜI TU SĨ

     

    Thân tặng Đại Chúng để kỷ niệm khoá tu học mùa hè năm 1991

    tại Tu Viện Kim Sơn.

     

    Thảnh thơi một gánh quảy an nhiên

    Phủi sạch trần ai bao chướng duyên

    Thay áo t́nh yêu choàng áo đạo

    Tẩy tâm ô trược hiện tâm thiền

    Đắp xây chánh niệm qua bờ giác

    Hoá độ quần mê thoát nẻo phiền

    Soi sáng phù du sanh tử kiếp

    Triển khai Diệu Pháp hướng chân nguyên.

     

    NHỮNG ĐÓA SEN VỀ HỘI

     

          Kỷ niệm mùa an cư năm 1991 tại chùa Vạn Đức

    Mississauga, Canada.

     

    Từ bốn phương về những đóa sen

    Cùng chung tao ngộ ướp hương Thiền

    Mảnh vườn Vạn Đức gieo mầm đạo

    Khơi sáng đèn tâm dứt năo phiền.

     

    Xuân sắc ngời lên sen thắm tươi

    Hồn xuân ảnh hiện lộng hoa khôi

    Gần bùn chẳng bợn, nguồn thanh khiết

    Góp mặt trần ai nở nụ cười.

     

    Sớm kệ chiều kinh qua tháng năm

    Nguyện đời dâu bể bớt thăng trầm

    Nhịp cầu an lạc sang bờ giác

    Bát Nhă đèn soi khỏi lạc lầm.

     

    NHÀ THƠ VIỆT HỒN

     

    Tăng Thi Sĩ Quăng Nhă bút hiệu Việt Hồn.

     

     

    Nhà thơ đă quá đài trang

    T́nh thơ người vẫn ngập tràn xuân xanh

    Men thơ xông ướp mộng lành

    Ươm thơ giống Việt tinh anh nẩy mầm

    Hồn thơ hoa nở trăng rằm

    Sắc hương tô dệt ngàn năm sáng ngời

    Hiển danh non nước bia đời

    Sử xanh ghi tạc đôi lời tri âm.

    HĂY TỈNH THỨC

     

     

    Ước mơ là dệt tơ sầu

    Đam mê là gối lên đầu đau thương

    Duyên càng ướp mộng xây hương

    Càng thêm cay đắng đời xuân năo nề

    Gót trần bẩn nhớp bùn mê

    Phong sương phủ tóc, lời thề thoáng bay

    Mà sao lắm kẻ đắm say

    Dẫu rằng vẫn biết đọa đày tấm thân

    Vô thường sanh tử xe lăn

    Cuốn mây tan hợp, cuốn trăng khuyết tṛn

    Cuốn người lần đến mỏi ṃn

    Chết đi tăm tối, sống c̣n phù du

    Đường về bặt lối công phu

    Lang thang sáu cơi mịt mù nẻo ra

    Ai ơi bờ giác nào xa

    Chỉ trong tỉnh thức chan hoà b́nh minh

    Gian truân trên cuộc hành tŕnh

    Bởi chưng ḿnh chẳng đạt thành nhứt tâm

    Gắng tu cho hết thăng trầm

    Chông gai bài học ngàn năm khuôn vàng.

     

    THẮNG HOAN THI TẬP

                   TẬP  III

     

    LINH SƠN THIỀN VIỆN

    KIẾT HẠ AN CƯ

     

    LINH diệu pháp âm phương viễn xứ

    SƠN tùng đức hải hoá liên đài

    THIỀN Na tịch tịnh chân tâm hiện

    VIỆN Tạng Năng Nhơn trí huệ khai

    KIẾT thằng giới thể ly trần cấu

    HẠ đáo Không Môn liễu ngộ khai

    AN trụ Pháp Thân vô biệt niệm

    CƯ trung giác ngạn kiến Như Lai.

     

    Phật Lịch nhị niên ngũ bá nhị thập nhị,

    Mậu Dần niên, sơ ngũ ngoạt, thập bát nhựt.

     

    Thích Thắng Hoan Thiền Chủ cảm đề kính tặng.

     

    DỊCH NGHĨA:

     

    Mầu nhiệm pháp âm thơm hố thẩm

    Linh Sơn đức nhuận hoá Liên Đài

    Tọa thiền tĩnh lặng tâm sanh khởi

    Diệu Trạm nguồn chơn Phật hiện bày

    Giới thể làm cương qua bỉ ngạn

    Không Môn cập bến thoát trần ai

    Pháp Thân an trụ không c̣n niệm

    Cơi tịnh Từ Tôn diện kiến ngay.

     

    Hoà Thượng Thích Thắng Hoan Thiền Chủ

    Kính tặng trường hạ Linh Sơn, July 10, 1998

     

    NGƯỜI CHA MUÔN THUỞ

     

    Thắng Hoan tưởng niệm Linh Hồn của cha qua bài thơ này.

     

    Cha lành biểu tượng Thái Sơn

    Nắng mưa chẳng quản, gió sương chẳng màng

    Quanh năm nếm mật nằm gan

    Cho con t́nh nghĩa hành trang t́nh đời

    Hiên ngang đứng giữa đất trời

    Ngàn sông muôn nẻo rạng ngời dấu chân

    Người nghệ sĩ, kiếp phong trần

    Nước non tô thắm, phận tầm nhả tơ

    Hát lên kiên nhẫn vô bờ

    Khoác lên chiếc áo ước mơ ấm ḷng

    Trao truyền sinh mệnh tổ tông

    Vườn hoa hậu thế trĩu bông kế thừa

    Cha về bên cơi xa xưa

    Dư âm c̣n đậm hồn thơ dạt dào

    Giờ đây dưới mái trăng sao

    Dệt thơ kỷ niệm ghi vào nhớ thương.

     

    NGƯỜI MẸ MUÔN THUỞ

     

    Thắng Hoan tưởng niệm Linh Hồn của mẹ qua bài thơ này.

     

    Mẹ hiền sánh tợ suối thơ

    Nguồn thương tuôn chảy vô bờ thời gian

    Mẹ hiền chín tháng cưu mang

    Ươm mầm xuân thắm truyền sang con ḿnh

    Mẹ hiền bao quản tử sanh

    Cho con núm ruột b́nh minh chào đời

    Ước mơ mẹ dệt thành nôi

    Ru con mẹ hát đẹp lời chứa chan

    Mong con khôn lớn huy hoàng

    Hiển vinh rộn nở hoa vàng lối đi

    Mắt huyền mẹ sáng bờ mi

    Niềm tin mẹ đuổi biên thùy khổ đau

    Nụ cười mẹ rót nhiệm mầu

    Cho con ư sống trăng sao tuổi hồng

    Mẹ về bên cơi xa xăm

    Đứa con mất mẹ đêm nằm cô đơn

    Đời con thăm thẳm đoạn trường

    H́nh dung dáng mẹ tấm gương sáng ngời

    Hướng về bên mẹ mù khơi

    Dệt thơ kỷ niệm ghi lời nhớ thương.

     

    CẢM NIỆM THƠ VĂN THÚY TRÚC

     

    Thân tặng nhà thơ Thúy Trúc để kỷ niệm sự tao ngộ đầu tiên

    Nơi Tu Viện Kim Sơn ngày 6-1-1992.

     

     

    Vần thơ Thúy Trúc đượm t́nh duyên

    Mạch sống quê hương phảng phất Thiền

    Núi Ngự sông Hương khoe sắc thắm

    Bức tranh linh hoạt đẹp trinh nguyên.

     

    Nhà thơ Thúy Trúc dệt đan tâm

    Trao gởi nào ai nặng núi sông

    Réo gọi hồn thiêng đầy cánh mộng

    Phục hồi sinh mệnh nước non chung.

     

    Nhà thơ Thúy Trúc cũng nhà văn

    Lưu loát phun châu sáng tợ trăng

    Rót mật tâm tư say ư sống

    Nguồn thương tơ dệt nghĩa kim bằng.

     

    Nhà thơ Thúy Trúc tưởng nhà tu

    Văn hoá tô son nét nhiệm mầu

    Khoác áo t́nh yêu màu áo đạo

    Cho đời hoa thắm măi ngh́n sau.

     

                Tu Viện Kim Sơn 1992

                Thích Thắng Hoan

     

    CHỦNG HẠNH

     

    Thầy tặng CHỦNG HẠNH bài thơ ư nghĩa Pháp Tự

    để kỷ niệm và chúc CHỦNG HẠNH tinh tấn đạo hạnh.

     

    CHỦNG: nghĩa là hạt giống

    HẠNH:   nghĩa là giới hạnh, tức là đức hạnh của Giới Thể.

     

    Hạt giống (Chủng) từ bi đă nẩy mầm

    Tưới lên Giới Hạnh (Hạnh) kết hoa thơm

    Thắm tươi đạo thể vơi niềm tục

    Tú lệ t́nh thương đẹp tất ḷng

    Trí tuệ sáng soi đời tỏ rạng

    Niết Bàn hiển lộ cơi dung thông

    Con đường Bát Nhă ưu đàm nở

    Tịnh Độ đâu xa khỏi phải tầm.

     

    Hải Ngạn Tịnh Thất, ngày 22-1-1994

    Thích Thắng Hoan

     

    HẠNH VỊ THA

     

    Thầy tặng CHỦNG HẠNH để kỷ niệm

     

    Trang trải t́nh thương với cuộc đời

    Quên ḿnh là kẻ sống đơn côi

    Chăm lo thế sự ngàn cay đắng

    Nào quản tâm tư mỏi mệt rồi

    Noi dấu vị tha Bồ Tát hạnh

    Chèo thuyền Bát Nhă huệ đăng soi

    Hành tŕnh vô niệm luôn ghi nhớ

    Cặp bến Chân Như chẳng mấy hồi.

     

    Năm Ất Hợi 1995

    Thích Thắng Hoan

     

     

    MÙA XUÂN VỚI KẺ LƯU VONG

     

    Xuân về trên cánh hoa đào

    Ngỡ ngàng cho kẻ dạt dào hoa mai

    Lưu vong là kiếp trần ai

    Cô đơn đất khách, lạc loài tấm thân

    Xem người rộn rịp đón xuân

    Nghe ḿnh cảm thấy bâng khuâng cơi ḷng

    T́nh quê ấp ủ tim nồng

    Nước non cách biệt, xa trông gợi buồn

    Âm thầm đi giữa mùa xuân !!!

     

    Mùa xuân Ất Hợi 1995

    Thắng Hoan

     

    TRI ÂM

     

    Thân tặng những nhà thơ tri âm không quen để kỷ niệm

     

    Lời thơ nối nhịp tri âm

    Xá chi ngăn cách bụi hồng mù khơi

    Ḍng sông tư tưởng chia đôi

    Bên bờ quan niệm tách rời nghĩa nhân

    Cách xa dù mấy dạêm trường

    Tâm tư ḿnh vẫn bắt tầng ước mơ

    Tao phùng dệt mộng ươm tơ

    Cho đời hương sắc không mờ thời gian.

     

    Hải Ngạn Tịnh Thất, 1995

    Thắng Hoan

     

    CẢM NIỆM T̀NH THÂM

     

    Thầy tặng Minh Huệ và Diệu Lư

    để kỷ niệm t́nh thầy tṛ.

     

    Chân thành Minh Huệ đan tâm

    T́nh thương Diệu Lư mặn nồng ươm tơ

    Cùng nhau dệt đóa hoa thơ

    Điểm trang lư tưởng ước mơ tặng thầy

    Làm quà kỷ niệm hương say

    Cho đời trơ lá căng đầy ư xuân

    Thầy nghe nguồn cảm lâng lâng

    Niềm vui xông ướp hồn xuân ấm ḷng

    Trên đường về cơi Chân Không

    Thầy qua mấy chặn mùa đông phũ phàng

    Tri ân con rải hoa vàng

    Dấu chân thầy ngập Niết Bàn lưu phương.

     

    Phật Ân 1995

    Thích Thắng Hoan

     

    THÂN PHẬN ĐÓA HOA RỪNG

     

    Ḿnh đây cũng một loài hoa

    Tinh anh cũng hiện chan hoà sắc hương

    Chỉ mang danh nghĩa hoa rừng

    Th́ thôi số phận tang thương phủ đầu

    Âm thầm góp mặt trăng sao

    Dù ai quên lảng ghi vào tâm tư

    Thế nhưng đời chẳng thờ ơ

    Để t́nh xuân thắm ươm tơ mộng vàng

    Nhẫn tâm dẫm nát bên đàng

    Đóa hoa bạc phước lệ tràn thiên thu

    Đâu người thông cảm niềm đau

    Cho loài hoa dại ngh́n sau ấm ḷng

    Ước mơ xin gởi với cùng

    Vần thơ ghi tạc đượm nồng thiết tha.

     

    Phật Ân 1995

    Thắng Hoan

     

     

    BÊN THỀM CHÂN NHƯ

     

    Lăng Già trăng tỏ ngoài hiên

    Sáng soi công án bên thềm Chân Như

    Niết Bàn hiển lộ vô dư

    Thiền hương thơm ngát vần thơ nhiệm mầu

    Ḍng sông tịnh thủy dạt dào

    Từ bi chất liệu thấm vào nguyên sinh

    Con thuyền Bát Nhă chân minh

    Quay về bến giác lộ tŕnh Không Môn

    Kim Cang đỉnh ngự vân am

    Bảo châu hoà khúc Pháp Âm diệu thường

    Hoa Nghiêm duyên khởi mở đường

    Nối liền chân vọng, khơi nguồn trí năng

    Mênh mông thế giới ba ngàn

    Hạt sương thâu gọn nằm trang kinh cầu

    Nụ cười giải thể niềm đau

    Tiếng chuông tỉnh mộng sạch làu trần ai

    Thảnh thơi dạo gót trang đài

    Qua cầu vọng nguyệt hát bài Vô Ngôn.

     

    Hải Ngạn Tịnh Thất

    Thắng Hoan

     

    MÙA XUÂN VIỄN XỨ

     

    Xuân về cập bến sông mơ

    Đến trong tha thiết vườn thơ đượm t́nh

    Xuân về trên cánh đào xinh

    Hương xuân phảng phất bóng h́nh thước tha

    Thấy xuân người, nhớ xuân nhà

    Mùa xuân viễn xứ thiếu hoa mai vàng

    Thiếu duyên ấm cúng họ hàng

    Thiếu t́nh thân thuộc chứa chan mặn nồng

    Thiếu nhân nghĩa, thiếu tâm đồng

    Thiếu đi tất cả thỉ chung giống ṇi.

    Xuân chiều lẩn thẩn mây trôi

    Bơ vơ vô định, ngậm ngùi cô đơn

    Phũ phàng cho kiếp trầm luân

    Bẽ bàng số phận gởi thân xứ người

    Niềm riêng thơ dệt mấy lời

    Thả ḍng sông nhớ bên trời quê hương.

     

    Xuân Bính Tư 1996

    Thắng Hoan

    LỜI GIẢ BIỆT

          (Thị Tịch)

     

    Xá chi đời ảo mộng

    Giải thoát nguyện dấn thân

    Thiền môn choàng áo đạo

    Phủi sạch kiếp trầm luân.

     

    Khắp nẻo đường cay đắng

    Phong sương thấm bụi hồng

    Nhưng tâm hồn tự tại

    Ḿnh cảm thấy thong dong.

     

    Nơi Niết Bàn bỉ ngạn

    Phật Tánh sẵn đề danh

    Chờ đến ngày măn nghiệp

    Đài sen sẽ hoá sanh.

     

    Trần duyên khi đă dứt

    Từ giả cơi vô minh

    Sáng soi đèn trí tuệ

    Bờ giác ngộ đăng tŕnh.

     

    Hải Ngạn Tịnh Thất, 1995

    Thích Thắng Hoan

     

    T̀M LẠI CÁI TÔI

     

    Tôi đi t́m lại cái Tôi

    Không từ duyên khởi giữa đời phù sinh

    Dù cho thế giới ba ngh́n

    Tợ hồ đáy nước ẩn h́nh trăng sao

    Cái Tôi ngoài cổng ra vào

    Của muôn loài sống trong rào Huyễn Không

    Chúng sanh, nghiệp tướng bao trùm

    Được mang làm mẫu dung thông sáu Trần (1)

    Xây nên bốn Đại (2) hợp quần

    Băi lầy năm Trược (3), ngút ngàn nhiễm ô.

    Cái Tôi đích thực ở đâu

    Tôi đi t́m măi bên cầu sông mê

    Lang thang khắp nẻo đường về

    Bể dâu mấy chặng, năo nề mấy phen

    Bất ngờ cơi tịnh căn nguyên

    Hiển bày Chân Ngă an nhiên tuyệt vời

    Vui mừng Tôi gặp lại Tôi

    Nơi bờ tĩnh lặng, nụ cười thân thương.

     

    (1) SÁU TRẦN: Sắc, Thinh, Hương, Vị, Xúc và Pháp

    (2) BỐN ĐẠI: Đất, Nước, Gió và Lửa

    (3) NĂM TRƯỢC: Kiếp Trược, Kiến Trược, Phiền Năo Trược, Chúng 

                                    Sanh Trược và Mạng Trược.

    DIỆU PHONG

     

    Thầy tặng bài thơ Xuân về ư nghĩa Pháp Danh để chúc thọ Diệu Phong.

     

     

    DIỆU: nghĩa là mầu nhiệm.

    PHONG: là Phong Độ, cung cách của người đắc đạo.

    DIỆU PHONG: nghĩa là cung cách mầu nhiệm của người an lạc và giải thoát.

     

     

     

     

     

    Mầm Xuân mầu nhiệm (Diệu) cao dày

    Đượm nhuần phong (Phong) độ hiển bày sắc hương

    Trần gian tuy cơi vô thường

    Hoa Xuân vẫn nở cánh hường thắm xinh

    Cội tùng mấy độ xuân xanh

    Sáng ngời sức sống tinh anh đất trời

    Ước mơ thơ dệt đôi lời

    Nguyện cầu măi sống muôn đời nước non.

     

    Xuân Bính Tư 1996

    Thắng Hoan

     

    TUYẾT PHỦ MÀN SƯƠNG

     

    Đông về trụi lá cành cây

    Ai đem tuyết trắng đổ đầy trần gian

    Phố phường đắp kín tuyết băng

    Núi non trĩu nặng đội toàn tuyết hoa

    Mù khơi trời đất bao la

    Ch́m trong buốt lạnh xót xa cuộc đời

    Chim trên cành tuyết chơi vơi

    Bơ vơ lạc lối phương trời nào bay

    Rít lên từng đợt đọa đầy

    Gió cơn thổi xiết thông gầy trơ xương

    Ngậm ngùi tuyết phủ màn sương

    Nằm nghe sầu dậy đoạn trường dâng cao

    Tâm tư lữ thứ dạt dào

    T́nh quê niềm nhớ cắm sào sông mơ.

     

    Phật Ân mùa đông năm 1996

    Thắng Hoan

     

    XUÂN NHỚ THƯƠNG

     

     

    Xuân về mang đến niềm thương

    Gợi sầu viễn xứ hoài hương năo ḷng

    Nước non cách biệt muôn trùng

    Bụi hồng chia cắt đôi ḍng nghĩa nhân

    Đă qua mấy độ xuân sang

    Vần thơ thương nhớ vẫn tràn ư Xuân

    Tấm thân đượm nét vô thường

    Mộng mơ ray rứt đoạn trường tâm tư

    Thời gian nào có đợi chờ

    Tao phùng tha thiết, mắt mờ lệ rơi

    Thơ Xuân xin dệt mấy lời

    Gởi về theo gió bên trời quê hương.

     

    Xuân Đinh Sửu, 1997

    Thắng Hoan

     

    PHONG CẢNH HỮU T̀NH.

     

    Thắng Hoan viếng thăm Thụy Sĩ ngày 28.3.1997

    Trong chuyến công tác Phật sự tại Âu Châu.

     

    Bầu trời Thụy Sĩ phủ màn sương

    Lợp mái hiên mơ giữa phố phường

    Diễm lệ cỏ cây khoe sắc thắm

    Nước non bày tỏ nét xuân sơn.

     

    Xóm làng rải rác khắp đồi xanh

    Xe lửa thân thương nối nghĩa t́nh

    Thể hiện niềm vui qua ánh mắt

    Mọi người an lạc xứ thanh b́nh.

     

    Bồng Lai tiên cảnh nếu so nhau

    Thụy Sĩ nên thơ đâu khác nào

    Mây nước đam mê hồn lữ khách

    Thiên Đàng hạ giới mộng canh thâu.

     

    Đầu tiên Thụy Sĩ tôi viếng thăm

    Rạo rực nguồn thương như nẩy mầm

    Có phải thi nhân say ư sống

    Cho nên cảm hứng dệt tơ ḷng.

     

    Thụy Sĩ, ngày 28.3.1997

    Thắng Hoan

     

    THƯỞNG THỨC TRĂNG THU

                (Điệu hát tân nhạc)

     

    Trung thu nay ánh trăng sáng ngà

    Chúng ta cùng vui nhau hát ca

    Trời thanh thanh, áng mây thu trôi lững lờ,

    Nước thu trong, bóng trăng in đáy sông hồ,

    Đêm thu bên đèn, trao tâm t́nh cho nhau trẻ trung.

    Trăng thu ảo huyền,

    Đèn thu lung linh,

    Bóng cây chập chờn nghiên ḿnh dưới ánh trăng rằm.

    Bánh thu ngọt ngào,

    Trà thu thơm ngon,

    Chúng ta quây quần, đậm đà bên nhau thưởng trăng.

    Ư thu dạt dào,

    T́nh thu lâng lâng,

    Ước mơ tâm hồn trong sáng như ánh trăng thu.

    Trung thu nay thiết tha với ḿnh,

    Chúng ta nguyền tương lai hiển vinh,

    Ḷng hân hoan bước vinh quang đi vào đời,

    Đâu xá chi bao khó khăn ngăn lối về,

    Hương thơm an lành xin gieo trồng muôn nơi sống vui.

     

    Sequim, 18.9.1997

    Thăng Hoan

     

    CẢM NIỆM VỀ XUÂN

     

    Tờ lịch qua rồi mấy độ xuân

    Bánh xe sanh tử khéo xoay vần

    Nơi bờ vực thẳm tàn hơi mọn

    Nào có đâu xa ở cuối đường.

     

    Xuân về lạc lơng mấy vần thơ

    Tha thiết chi xuân, chẳng đợi chờ

    Tuổi hạc phong sương chồng chất măi

    Nguồn xuân khô cạn tự bao giờ.

     

    Lắm người giă biệt kiếp luân hồi

    Có biết ǵ xuân giữa chợ đời

    Dứt áo nợ duyên nào luyến tiếc

    Mặc t́nh con cháu lệ sầu rơi.

     

    Trần gian quán trọ tạm dừng chân

    Kẻ đến người đi thay đổi luôn

    Lạc lối vào đây đành số phận

    Làm sao ra khỏi luật vô thường.

     

    C̣n xuân nên ngộ lúc tàn xuân

    Chuẩn bị hành trang khi cuối đường

    Lỡ bước sa chân không tủi hận

    Thoát cơn ác mộng chốn mê tân.

     

    Xuân đến thôi th́ có trước sau

    Đón xuân thông lệ chúc mừng nhau

    Nguyện cầu tất cả sang năm mới

    Vạn sự b́nh an sống bạc đầu.

     

    Hải Ngạn Tịnh Thất, 1998

    Thắng Hoan

     

    KỶ NIỆM PHẬT ĐẢN

     

     (Bài hát theo điệu tân nhạc)

    Khắp chốn cùng nơi người con Phật năm châu,

    Hân hoan đón mừng ngày Đản Sanh nhiệm mầu,

    H́nh bóng Từ Tôn trong tha thiết niềm tin,

    Trải ḷng vị tha nguyền cứu vớt chúng sinh.

     

    Chốn trần gian quán trọ tạm dừng chân,

    Kiếp phù sinh đắng cay đoạn trường,

    Lỡ vào đây trong bể khổ trầm luân,

    Biết về đâu, ôi! Bờ giác mờ xa,

    May nhờ Phật Tổ Thích Ca

    Đạo vàng soi sáng lối ra.

     

    Trước Đài Sen trang nghiêm,

    Hương trầm bay chập chờn,

    Biết bao tâm hồn,

    Thiết tha chân thành,

    Nguyện cầu chư Phật chứng minh.

     

    Kỷ niệm người xưa c̣n vang tiếng chuông ngân,

    Khắc ghi nơi ḷng lời giác ngộ huy hoàng,

    Chúng con cùng nhau xin góp nhặt t́nh thương,

    Tô bồi tương lai cho cuộc sống ngát hương.

     

    Hải Ngạn Tịnh Thất, ngày 22.2.1998

    Thắng Hoan

     

    THU CẢM

     

     

    Rừng xanh nhuộm lá vàng thu

    Tô lên h́nh ảnh trời thu năo nề

    Gió thu thúc dục sơn khê

    Từng cơn cát bụi gọi về hư vô

    Lá thu rơi rụng niềm đau

    Giả từ bến mẹ đi vào tử sinh

    Hoàng hôn lấp ngơ tiền tŕnh

    Màn đêm phủ kín ánh minh trăng rằm

    Suối thu rả rích canh thâm

    Tiếc thương bóng nguyệt mờ trong đáy hồ.

    Cuộc đời giấc mộng tàn thu

    Thôi đừng ấp ủ tơ sầu biệt ly.

     

    Mùa thu năm 1998

    Thắng Hoan

     

    TRỞ VỀ QUÊ XƯA

     

    Lỡ đi vào cơi vô thường

    Thử xem thế giới trầm luân thế nào

    Bầu trời rộng cánh chiêm bao

    Luân hồi lăn bánh qua cầu tử sinh

    Sắc không đổi mấy lớp h́nh

    Bể dâu thiên cổ mông mênh gọi sầu

    Ba ngh́n bến mộng ch́m sâu

    Thời gian nước chảy đục ngầu sông mê

    Bâng khuâng lạc hướng quay về

    Nổi trôi sáu nẻo bên lề phù vân

    Vô minh lợp mái phong trần

    Quê hương vô thỉ mờ dần dấu xưa

    Bỗng nhiên cảnh tỉnh chuông chùa

    Rót vào hố thẳm chiều mơ ngút ngàn

    Sáng soi dẫn lối trăng vàng

    Bước lên bờ giác nấc thang Đại Thừa.

     

     

    HẢI NGẠN TỊNH THẤT

     

     

    Tịnh Thất nhàn cư cạnh biển xanh (Hải Ngạn)

    Tam Quan khóa chặt chốn đua tranh

    Vườn hoa thơm ngát hương xuân sắc

    Tạo cảnh Thiền Na hưởng phúc lành

     

    Thế sự trần gian lắm đổi thay

    Riêng ta tự tại mặc vơi đầy

    Sớm chiều kinh kệ vui niềm đạo

    Tĩnh lặng trầm tư kiếp gió mây

     

    Vũ trụ qua rồi mấy độ xuân

    Ánh trăng trí tuệ vẫn miên trường

    Hoàng hôn che kín chân trời vắng

    Lơ lửng ô ḱa bóng nguyệt gương

     

    Vạn vật ngoài kia đă ngủ yên

    Trăng khuya dằng dặc sáng bên thềm

    Ta vào mải miết trong Thiền Quán

    Quên hẳn thời gian chuyển bóng đêm

     

    Nh́n lại đời ta quá bảy mươi

    Biết bao cay đắng phủ lên người

    Tấm thân tứ đại tuy già yếu

    Cảm thấy tâm tư vẫn sáng ngời.

     

    NHỮNG TÂM HỒN YÊU THƠ

     

    CHUYẾN VIỄN DU

     

    Kính tặng Hoà Thượng Thích Thắng Hoan để kỷ niệm

     

    Kính dâng một tấm ḷng thành

    Thầy như một đám mây lành chở che

    Danh lam THẮNG cảnh sơn khê

    Tâm thầy HOAN hỷ bồ đề tiến tu

    Thầy tṛ dặm thẳng viễn du

    Thầy ban mưa pháp dưỡng bù tâm linh

    Cỏ cây cũng nặng ân t́nh

    Lá xanh thông mát khiến ḿnh vui vui

    Chia tay Phật tử ngậm ngùi

    Các thầy thân mật bùi ngùi đạo tâm

    Đạo vàng tỏa rạng uyên thâm

    Bồ Đề chánh niệm vững tâm tu tŕ.

     

    Chùa Liên Hoa, ngày 2.10. 1991

    Quăng Nhă

     

    CẢM NIỆM NHỮNG LÚC CHIA TAY

     

    Kính tặng Hoà Thượng Bổn Sư - Thích Thắng Hoan để kỷ niệm.

     

    Mỗi lần con tiển chân thầy

    Nghe ḷng trĩu nặng biệt ly nghẹn ngào

    Mắt buồn ngơ ngác v́ đâu

    Cố che ḍng lệ đọng sầu bờ mi

    Thầy thương dạy bảo con đi

    Tu hành từ bỏ ai bi tâm ḿnh

    Để mau ra khỏi vô minh

    Thoát ṿng sanh tử phồn vinh luân hồi

    Con đây cảm thấy thẹn rồi

    V́ không hành nỗi những lời thầy khuyên

    Nh́n thầy con kính mến thêm

    Nụ cười tự tại an nhiên thanh nhàn

    Mặc cho thân thế phủ phàng

    Nguyện làm Bồ Tát độ đàn chúng sanh

     

    Riêng con thầy đă sẵn dành

    Niềm thương cao quí đượm t́nh men thơ

    Bao đêm con ngủ nằm mơ

    Thầy chèo thuyền đến bến bờ rước con

    Bên thuyền chim hót véo von

    Thiên Thai mở lối vàng son cuộc đời

    Nào ngờ chỉ giấc mơ thôi

    Tỉnh ra mới thấy, hỡi ôi! Bẽ bàng

    Đời con trót đă vương mang

    Quyết tâm phủi sạch trần gian kiếp này

    Kiếp sau nguyện bước theo thầy

    Trên đường giải thoát đắp xây Niết Bàn.

     

    Mùa Xuân 1995

    Diệu Lư

     

    CẢM NIỆM

     

    Kính tặng Hoà Thượng Thích Thắng Hoan

    nhân chuyến đầu tiên Ngài về thăm Thụy Sĩ

     

    Thân đă là mây sao chẳng bay

    Tâm vô sở trụ hề khứ lai

    Một kiếp Không Môn nuôi nguyện lớn

    Trọn đời muôn nẻo độ trần ai

    Pháp là Pháp Tướng duy tâm tạo

    T́nh là T́nh Đạo vốn chẳng hai

    Đến đây biết hẹn cùng ai nhỉ?

    Một đăy mà nghe quá đủ đầy.

     

    Thụy Sĩ, ngày 28.3.1997

    Giác Đẳng

     

    KÍNH TIỂN ĐƯA THẦY

     

    Tăng Ni sinh Phật Học Viện Quốc Tế

    tặng Hoà Thượng Thích Thắng Hoan

    để kỷ niệm trong thời gian Hoà Thượng

    giảng dạy học chúng.

     

    Thầy về cảm thấy nhớ thương,

    Thầy đi để lại vấn vương cơi ḷng.

    Chúng con những ngóng cùng trông

    Suối tuôn ḍng lệ chờ mong tháng ngày.

    Sang năm nhớ đến nghe thầy,

    Chúng con mong đợi từ nay chẳng ngừng.

    Thầy đem cảm hứng vui mừng

    Hậu sanh cần học, thầy đừng có quên.

     

    July 4, 1997

    Tăng Ni Sinh P.H.V.Q.T.

    Cẩn bút

     

    MỪNG SINH NHẬT THẦY

     

    Thơ chúc mừng sinh nhật 70

    Hoà Thượng THÍCH THẮNG HOAN.

     

    Xuân này thầy trọn bảy mươi

    So tuổi Bành Tổ th́ người c̣n xuân

    Chúng con thành kính chúc mừng

    Chúc thầy hưởng thọ thứ lần hai trăm

    Sử đời ghi tạc ngàn năm

    Thắng Hoan hoà thượng hai trăm tuổi đời

    Ngài đi giáo hoá khắp nơi

    Đông Âu Tây Á lợi người lợi tha

    Cực Lạc ở cơi Ta Bà

    Mỗi người đạo đức nhà nhà an vui

    Ước mong nếu được như lời

    Đó là phước đức Phật trời bủa ban

    Năm cũ qua rồi năm mới sang

    Chúc thầy phước huệ khang an tràn đầy

    Biện tài thuyết pháp đó đây

    Rạng danh trưởng tử Như Lai hậu đời

    Năm mới con kính đôi lời

    Chúc thầy mạnh khỏe vui cười đón xuân.

     

    Xuân Mậu Dần 1998

    Đệ tử chúng con kính bút

    Minh Huệ và Diệu Lư

     

    CHÚC THỌ

    HOÀ THƯỢNG THÍCH THẮNG HOAN

     

              (Kỷ niệm mùa an cư lần thứ 11 năm 99

              tại chùa Thuyền Tôn, Montreal, Canada)

     

    Chúc Hoà Thượng Như Lai thọ lượng

    Tận tâm độ vô lượng chúng sanh

    Dạy đạo, thuyết pháp, giảng kinh

    Dắt d́u tứ chúng chuyên tinh tu hành.

    Đào tạo số Tăng sinh vô kể

    Để lưu truyền thế hệ mầm non

    Nguyện cầu Phật Giáo trường tồn

    Cứu giúp nhân loại không c̣n khổ đau.

    Hào quang Phật năm châu rạng chói

    Chiếu tận cùng ba cơi sáng ngời

    Phật Pháp mầu nhiệm tuyệt vời

    Chân tu chứng quả liên đài vô sanh.

     

    Montreal, ngày 21.7. 1999

    Minh Phát kính chúc

     

    CÂU ĐỐI CHÚC THỌ

    HOÀ THƯỢNG THÍCH THẮNG HOAN

     

    * Thọ lượng lâu dài như ông Bành Tổ

       để d́u dắt Tăng chúng tu hành.

     

    * Điển kinh thông suốt mấy tạng Như Lai

       đem giải bày nhân sinh ngộ nhập.

     

    Montreal, 12. 7. 1998

    Minh Phát

     

     

    CẢM TÁC THƠ

    CỦA HOÀ THƯỢNG THẮNG HOAN

     

    Thánh địa, đây là nước Việt Nam,

    Thắng Hoan Hoà Thượng bậc siêu phàm

    Suối thơ thấm ngọt mùi cam lộ

    Cỏ dại hoa ngàn thảy phản quang.

    Montreal, 25.10.98

    Tịnh Nhiên

     

    CÁI NGHIỆP

     

     

    Bấy lâu trọn giữ đạo tam ṭng

    Tám chục tuổi già đến cửa Không!

    Nhớ đến Từ Thân thương khuất bóng

    Soi gương Bích Thủy đă xuôi ḍng......

     

    Một ḿnh tĩnh lặng chốn tư pḥng

    Nghiệp đến! Chào ngươi! Nẻo sắc không!

    Ta sẵn Y Vương đừng lẻo đẽo!

    Bồ Đề gươm tuệ đoạn tơ ḷng......

     

    Thương người đồng chủng chốn tha phương!

    Hỡi bạn quần thoa ráng nhẫn nhường......

    Cộng nghiệp Tam nương tu chuyển nghiệp

    Nhớ câu “Hữu xạ tự nhiên hương”!

     

    Montreal 25-10-98

    Tịnh Nhiên

     

    ÂN THẦY

     

    (Kính tặng Hoà Thượng Thích Thắng Hoan,

      bậc thầy đáng kính của con)

     

    Thầy tuổi đời đă ngoài thất thập

    Nhưng trông người c̣n thấp bảy mươi

    Lúc nào cũng nụ cười tươi

    Oai nigh tự tại, nét người đạo phong.

     

    Môn Duy Thức mỏi ṃn con nghiệm

    Nhưng vào đầu chỉ niệm Di Đà

    Căn cơ thôi cũng âu là

    Có duyên Tam Thánh, Ta Bà sẽ ly.

     

    Thầy luôn cười, chỉ thương, không trách

    Nhắc nhở con tu hạnh tùy duyên

    Có, Không, là lẽ tự nhiên

    Thảnh thơi con sống, ưu phiền con xa.

     

    Một điều nữa thầy c̣n chỉ rơ

    Nếu tịnh tâm, chẳng sợ bát phong

    Muốn cho đời khỏi long đong

    Phật thân con giữ, Giới thân con ǵn.

     

    Thầy thương con, chi ly thầy dạy

    Từng bước tu con phải kiên tŕ

    Đời con sẽ khỏi ai bi

    Đường vào cửa Phật khó ǵ nhập môn.

     

    Dưới gối thầy con quỳ đảnh lễ

    Những lời thầy như thể ngọc minh

    Nguyện xin y giáo phụng hành

    Thầy thay cha mẹ sanh thành dạy răn.

     

    Ơn của thầy nhất tâm ghi nhớ

    T́nh của thầy nặng tợ núi sông

    Biết đời sắc sắc không không

    Nương thầy con bước thong dong lối về.

    Mùa An Cư năm 99

    Chủng Hạnh

     

     

    TÂM NGUYỆN

     

    Đời ngủ trược con nguyền ra khỏi

    Cơi Liên Hoa thân gởi hoá sanh

    Chí tâm một dạ tu hành

    Di Đà Từ Phụ khai minh lối về.

     

                      *****

     

    Cho con được thấm nhuần chánh đạo

    Để hiểu rằng nghiệp báo oan gia

    Nhân nào quả nấy không xa

    Trầm luân biển khổ vào ra khó lường.

     

     

                       *****

     

     

    Độ đệ tử thoát ṿng phiền năo

    Chốn phù sinh vứt áo truân chuyên

    Bụi trần phủi sạch nghiệp duyên

    Câu kinh tiếng kệ cửa thiền an vui.

     

    Chủng Hạnh

     

    NHỚ MỘT MÙA AN CƯ

     

    (Mến tặng Quăng Hạnh mùa An Cư 99)

     

    Mỗi sáng công phu

    Trời đầy sương mù

    Bồ Tát gia hộ

    Má con bớt ngu.

     

    Hạnh ơi má nhớ

    Một mùa an cư

    Má con hành đường

    Công quả các sư.

     

    Năm nay con về

    Thiếu má nhớ không

    Con gọi điện thoại

    Ḷng má bâng khuân.

     

    T́nh má con ḿnh

    Rất ư bền chặc

    Nhưng đừng dính mắc

    Đó mới là tu.

     

    T́nh đem trang trải

    Kết nối đệ Huynh

    Thượng hoằng Phật đạo

    Hạ hoá chúng sinh.

     

    Đây lời ước nguyện

    Của má gởi con

    Gắng tu gắng học

    Đạo quả vuông tṛn.

     

    Mùa An Cư 99

    Chủng Hạnh

     

    THẮNG HOAN THI TẬP

                  TẬP IV

    TRUNG TÂM XĂ HỘI VIỆT NAM

     

    Kính tặng Ban Giám Đốc Cơ Quan Xă Hội Việt Nam

    tại Minnesota một bài thơ ngắn với nhan đề là

    TRUNG TÂM XĂ HỘI VIỆT NAM.

     

     

     

     

     

    Xă Hội Việt Nam xứ Vạn Hồ

    Xe tơ t́nh nghĩa kết thâm giao

    Văn Lang lợp mái hồn dân tộc

    Che chở Rồng Tiên muôn kiếp sau.

     

     

    Kính tặng.

    Mùa Xuân Tân Tỵ 1991

    Tỳ Kheo THÍCH THẮNG HOAN

     

    XUÂN THA PHƯƠNG

     

    Kỷ niệm mùa xuân Giáp Thân, 2004 tại New Orleans,

    Tiểu Bang Louisiana.

     

    Xuân về nơi chốn đầm sâu

    Rừng hoang nước động biển hồ bao la

    New Orleans xứ vắng miền xa

    Cành hoa điểm mộng, nơn nà khoe Xuân

    Tô màu lên nét thân thương

    Bức tranh Xuân sắc chập chờn bướm bay

    Hương Xuân thoang thoảng đâu đây

    Vài con én luyện trời mây đượm t́nh.

    Xuân về mang chút niềm tin

    Mầm Xuân thể hiện b́nh minh cuộc đời

    Ước mơ đến với mọi người

    Chúc nhau hy vọng, trao lời b́nh an.

    Vui Xuân ai nấy rộn ràng

    Riêng ḿnh cảm thấy bàn hoàn nhớ nhung:

    Quê hương cách biệt muôn trùng

    Xóm làng, thân thuộc h́nh dung đậm đà.

    Giờ đây Xuân Ư mặn mà

    Đón Xuân thành kính tặng quà trang Kinh

    Nguyện cho đất nước phồn vinh

    Nghĩa t́nh dân tộc hồi sinh Lạc Hồng.

     

    Xuân Giáp Thân, 2004

    Thắng Hoan

     

    ĐẠO TRÀNG

    TỊNH THẤT VIÊN HẠNH

     

    Tịnh Thất Viên Hạnh tọa lạc trong vùng Little Lake Estates,

    Thành phố Baker, Thủ Phủ Baton Rouge, Tiểu Bang Louisiana.

     

     

    Chập chùng rừng sát hoang sơ

    Ven rừng thôn nhỏ chiều mơ lối về

    Có hồ thanh thủy cận kề

    Nước trong in bóng trăng khuya hữu t́nh

    Cô thôn đặc biệt mang tên

    Hồ Con (Little Lake) bản hiệu đề danh xóm làng

    Bên hồ Tịnh Thất điểm trang

    Mái nhà Viên Hạnh đạo tràng tịnh tu

    Lối vào Không lộ vô ưu

    Hương Thiền thơm ngát bắt cầu chân nguyên

    Sống đây cảm thấy b́nh yên

    Sớm kinh chiều kệ gieo duyên tháng ngày

    Ḍng đời lắm ngỏ chông gai

    Ai qua nhiều ít đọa đày tấm thân

    Thôi th́ thế sự dừng chân

    Năo phiền cay đắng đâu c̣n vấn vương

    Đạo tràng bồi dưỡng tư lương

    Hành trang cho chuyến hồi hương vĩnh hằng

    Nẻo về bên cơi Lạc Bang

    Thênh thang mở rộng sen vàng rước đi.

     

    Ngày 28 tháng 2 năm 2006

    Thích Thắng Hoan

     

    THẾ SỰ

     

    Gẫm nh́n thế sự chen đua

    Kiến ḅ miệng chảo trên ḷ lửa nung

    Hơn thua rồi cũng vào tṛng

    Tử sanh hoả trạch không dung kẻ nào

    Thăng trầm một kiếp chiêm bao

    Nổi trôi sáu nẻo biết bao giờ ngừng

    Thương thay lắm kẻ trầm luân

    Mịt mờ nẻo trước, bâng khuâng lối về

    Miếng mồi danh lợi năo nề

    Măi đua bắt bóng bên lề mộng du

    Phù sanh trước ánh đèn dầu

    Tưởng rằng ánh sáng nhiệm mầu cơi an

    Chung quy làm vật thiêu thân

    Luân hồi nghiền nát mấy lần tuổi xuân......

     

    Ngày 5.10.2007

    Tịnh Thất Viên Hạnh

    Thích Thắng Hoan

     

    CHỦNG LIÊN

     

    Giải thích Pháp Danh CHỦNG LIÊN

     

    CHỦNG: là hạt giống

    LIÊN: là hoa sen

    CHỦNG LIÊN: là hoa sen vàng, ư nghĩa là biểu tượng cho đức Phật.

     

     

    Hạt giống (Chủng) sen (Liên) vàng gieo đất tâm

    Cho nguồn trí tuệ được viên thông

    Vun bồi Giới Thể ươm mầm sống

    Sen nở, Tâm khai, hương ngát thơm.

     

    Thắng Hoan

    BIỂU TƯỢNG GƯƠNG CHA

     

    H́nh ảnh cha về trong giấc mơ

    Cho con t́nh nghĩa gợi hồn thơ

    Âm dương cách biệt xa xôi quá

    Chỉ biết trầm tư mắt lệ mờ.

     

    Nhớ rơ đời cha một biểu trưng

    Tấm gương sáng chói đấng tùng quân

    Gia đ́nh hạnh phúc dang tay gánh

    Phó mặc chông gai khắp nẻo đường.

     

    Bên án đèn chong dưới mái tranh

    Đoàn con quy tụ cạnh cha lành

    Nghe cha kể lại đời cay đắng

    Bài học khuông vàng thật khó quên.

     

    Rồi một ngày kia quê mất cha

    Xóm làng binh lửa dậy can qua

    Con thơ vợ yếu thân lưu lạc

    Đầm ấm năm xưa đă xóa nḥa.

     

    Chiều nọ hoàng hôn phủ kín đồi

    Trời thu tan tác lá thu rơi

    Mẹ tôi quên hẳn đêm sương gió

    Bên cạnh mồ cha đứng lặng người.

     

    Mùa thu năm 2008

    Thắng Hoan

    MÙA THU NHỚ MẸ

     

    Thu về khắp nẻo sơn khê

    Lá vàng rơi rụng năo nề bâng khuâng.

    Gió thu se lạnh tâm buồn

    Mang theo h́nh ảnh vô thường biệt ly.

    Thu về nhặt hết lá cây

    Thân trơ cành giữa trời mây đoạn trường.

    Cảnh thu gợi nhớ niềm thương

    H́ng dung dáng mẹ chập chờn đâu đây

    Thân gầy nặng trĩu hai vai

    Thay cha, mẹ gánh tương lai con ḿnh

    Quên đi nửa kiếp phù sinh

    Bôn ba t́m kiếm b́nh minh cuộc đời

    Đắng cay phủ kín lên người

    Phong sương điểm tóc, nét ngời trán nhăn.

    Than ôi! Số phận bẽ bàng

    Mẹ tôi mất hết đài trang thuở nào

    V́ con mẹ phải lao đao

    Hồn nhiên mẹ đốt tiêu hao tuổi hồng.

    Khi con danh phận an ḷng

    Mẹ đâu c̣n nữa để cùng chia vui.

    Cũng mùa thu ấy, mẹ tôi

    Ra đi vĩnh biệt cuộc đời trầm luân

    Tiển đưa vào cơi miên trường

    Vàng Thu lá rụng trải đường thang mây.

    Vần thơ dào dạt cảm hoài

    Gởi về bên mẹ dâng đầy nhớ thương!!!

     

    Mùa Thu năm 2008

    Thắng Hoan

     

    THU CẢM

     

    Trăng thu dằng dặc sáng soi

    Trời thu trong suốt ánh ngời thanh thanh

    Đêm thu riêng bóng ngắm nh́n

    Xa xăm huyền ảo mông mênh trải dài

    Nước thu phẳng lặng đong đầy

    Ôm tṛn bóng nguyệt ngủ say đáy hồ

    Thông xanh dưới ánh trăng thu

    Chập chờn bóng ngă bên cầu suối mơ

    Lối ṃn lượn khúc quanh co

    Tưởng chừng lạc bước bên bờ Thiên Thai

    Tâm tư dào dạt cảm hoài

    Vần thơ ghi đậm trang đài cảnh thu.

     

    Ngày 23 tháng 8 năm 2008

    Thắng Hoan

     

    QUAY VỀ NƯƠNG TỰA

                 (Quy Y)

     

     

    Quay về nương tựa Chân Tâm

    Noi theo Tự Tánh đi trong nguyện cầu

    Lối ṃn ngập bước vân du

    Bụi hồng mặc khách vó câu lữ hành

    Trăng sao mây nước bạn lành

    Lộ tŕnh thơm ngát tinh anh hương Thiền

    Vượt qua mấy đoạn trần duyên

    Bể dâu mấy chặn truân chuyên cuộc đời

    Nhưng ḿnh cảm thấy thảnh thơi

    Nhờ đây phẩm hạnh cao vời đức thâm

    Mượn trần ai, tẩy nội tâm

    Vô minh chuyển hoá Tánh không hiển bày

    Bước vào thế giới không hai

    Qua cầu Vô Niệm bản lai Niết Bàn.

     

     

    Mùa Xuân 2010

    Thắng Hoan

     

    MỤC LỤC

                                                                                Trang

    * Lời giao cảm --------------------------------------------------------- 1

    * Vài lời tâm niệm ---------------------------------------------------- 3

     

    THẮNG HOAN THI TẬP (Tập I)

     

    * Nguồn Vui -----------------------------------------------------------  5

    * Tỉnh Thức Về Hoa ------------------------------------------------   6

    * Nụ Cười -------------------------------------------------------------    7

    * Chiếc Vơng Thiêng -----------------------------------------------   8

    * Đời Giả Tạo --------------------------------------------------------   9

    * Thiền Hành ---------------------------------------------------------  9

    * Chuông Tỉnh Thức -----------------------------------------------  10

    * Triền Trà ----------------------------------------------------------   11

    * Ta Với Ta ----------------------------------------------------------   12

    * Đường Lên Tu Viện Kim Sơn ---------------------------------   12

    * Sanh Diệt------------------------------------------------------------  13

    * T́m Hạnh Phúc Trên Tham Vọng ----------------------------  15

    * Sự Sống Liên Quan Nhau --------------------------------------   16

    * Pháp Quán Niệm và Tu Viện Kim Sơn ----------------------- 17

    * Xuân Việt Nam Năm 1982 --------------------------------------  18

    * Xă Hội Việt Nam Năm 1982 ------------------------------------  18

    * Thời Gian -----------------------------------------------------------  19

    * Tánh Tham ---------------------------------------------------------  20

    * Thao Thức ----------------------------------------------------------- 21

    * Vững Niềm Tin ----------------------------------------------------- 22

    * Cuộc Đời Thanh Thoát ------------------------------------------  23

    * Xây Dựng -----------------------------------------------------------  25

    * Bài Kệ Lâm Tế ---------------------------------------------------   27

     

    THẮNG HOAN THI TẬP ( Tập II)

     

    * Xuân Thể ------------------------------------------------------------ 28

    * Thiền Tọa ----------------------------------------------------------- 29

    * Tiếng Chuông ------------------------------------------------------ 30

    * Tiếng Mơ Kinh Cầu ----------------------------------------------  31

    * Bên Án Sương Lam-----------------------------------------------  32

    * Gương Sáng Kiều Đàm Di --------------------------------------  33

    * Mừng Xuân ---------------------------------------------------------  34

    * Hăy T́m Đâu -------------------------------------------------------  34

    * Ngày Về Viên Giác ------------------------------------------------ 36

    * Cảm Niệm Quán Sơn Trà ---------------------------------------  37

    * Phước Hậu Đức Tin ----------------------------------------------   37

    * Tôi Đi ----------------------------------------------------------------  38

    * T́nh Vancouver Chân Quang ----------------------------------  39

    * Mặt Thật Cuộc Đời -----------------------------------------------  40

    * Mùa Tuyết Trắng -------------------------------------------------  41

    * Pháp Nhũ -----------------------------------------------------------   42

    * Pháp Hỷ -------------------------------------------------------------   42

    * B́nh Bát ------------------------------------------------------------    42

    * Cảm Niệm Phật Tử Chùa Phổ Hiền ------------------------      43

    * Thơ Duyên Nghiệp ------------------------------------------------- 44

    * Duyên Nghiệp -----------------------------------------------------    45

    * Mừng Ngày Phật Đản ---------------------------------------------  47

    * Chính Bởi Tại Tâm ------------------------------------------------  48

    * Tâm Sự Ǵ ? ---------------------------------------------------------  48

    * T́nh Cha Nghĩa Mẹ -----------------------------------------------   49

    * Quê Tôi ---------------------------------------------------------------  50

    * Bên Bờ Suối Mộng -------------------------------------------------  51

    * Đi Trong Mưa Tuyết ----------------------------------------------  52

    * Thưởng Ngoạn ------------------------------------------------------  52

    * Nét Trang Đài -----------------------------------------------------   52

     

    * Bức Tranh Linh Hoạt --------------------------------------------- 53

    * Những Đóa Sen Thơm -------------------------------------------- 54

    * Đời Tu Sĩ ------------------------------------------------------------- 54

    * Những Đóa Sen Về Hội ------------------------------------------- 55

    * Nhà Thơ Việt Hồn ------------------------------------------------- 56

    * Hăy Tỉnh Thức ----------------------------------------------------- 57

     

    THẮNG HOAN THI TẬP (Tập III)

     

    * Linh Sơn Thiền Viện Kiết Hạ An Cư ------------------------  58

    * Người Cha Muôn Thuở ------------------------------------------  60

    * Người Mẹ Muôn Thuở -------------------------------------------  61

    * Cảm Niệm Thơ Văn Thúy Trúc -------------------------------  62

    * Chủng Hạnh -------------------------------------------------------- 63

    * Hạnh Vị Tha -------------------------------------------------------- 64

    * Mùa Xuân Với Kẻ Lưu Vong ----------------------------------- 65

    * Tri Ân ---------------------------------------------------------------- 66

    * Cảm Niệm T́nh Thâm ------------------------------------------- 67

    * Thân Phận Đóa Hoa Rừng -------------------------------------  68

    * Bên Thềm Chân Như -------------------------------------------   69

    * Mùa Xuân Viễn Xứ ---------------------------------------------    70

    * Lời Giả Biệt ------------------------------------------------------    71

    * T́m Lại Cái Tôi --------------------------------------------------   72

    * Diệu Phong --------------------------------------------------------  73

    * Tuyết Phủ Màn Sương ------------------------------------------  74

    *  Xuân Nhớ Thương ----------------------------------------------   75

    * Phong Cảnh Hữu T́nh -----------------------------------------   76

    * Thưởng Thức Trăng Thu --------------------------------------   77

    * Cảm Niệm Về Xuân ---------------------------------------------  78

    * Kỷ Niệm Phật Đản ----------------------------------------------  80

    * Thu Cảm ----------------------------------------------------------   81

     

    * Trở Về Quê Xưa ----------------------------------------------  82

    * Hải Ngạn Tịnh Thất -----------------------------------------   83

     

    NHỮNG TÂM HỒN YÊU THƠ

     

    * Chuyến Viễn Du ---------------------------------------------   84

    * Cảm Niệm Những Lúc Chia Tay -------------------------   85

    * Cảm Niệm -----------------------------------------------------   87

    * Kính Tiển Đưa Thầy----------------------------------------    88

    * Mừng Sinh Nhật Thầy -------------------------------------    89

    * Chúc Thọ Hoà Thượng Thích Thắng Hoan ------------  90

    * Câu Đối Chúc Thọ Hoà Thượng Thích Thắng Hoan --91

    * Cảm Tác Thơ Của Hoà Thượng Thích Thắng Hoan-- 91

    * Cái Nghiệp ----------------------------------------------------- 92

    * Ân Thầy -------------------------------------------------------- 93

    * Tâm Nguyện --------------------------------------------------  95

    * Nhớ Một Mùa An Cư --------------------------------------   96

     

    THẮNG HOAN THI TẬP (Tập IV)

     

    * Trung Tâm Xă Hội Việt Nam ------------------------------98

    * Xuân Tha Phương -------------------------------------------- 99

    * Đạo Tràng Tịnh Thất Viên Hạnh -----------------------100

    * Thế Sự ---------------------------------------------------------101

    * Chủng Liên -------------------------------------------------- 102

    * Biểu Tượng Gương Cha ----------------------------------- 103

    * Mùa Thu Nhớ Mẹ ------------------------------------------- 104

    * Thu Cảm -----------------------------------------------------  105

    * Quay Về Nương Tựa ----------------------------------------106

    * Mục Lục ------------------------------------------------------- 107